“Tìm kỹ nhé.” Lê Kim Huyên nói, cô không ngừng hít sâu, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.
Tô Loan Loan gật đầu, nhìn khắp bốn phía, cẩn thận dò tìm mỗi một ngóc ngách trong phòng khách, không bỏ qua một dấu vết nào.
Đột nhiên cô ta híp mắt lại, nhìn về một phía rồi hô to lên: “Tổng giám đốc Lê, chị qua đây xem này.”
Lê Kim Huyên đi giày cao gót, vội vã đi đến bên cạnh Tô Loan Loan. Cô ta đang chỉ vào một vũng máu trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc: “Tổng giám đốc Lê, chị nhìn đi, nơi này có vết máu.”
Lê Kim Huyên ngồi xổm xuống, cần thận quan sát vệt máu này. Khuôn mặt cô trở nên vô cùng tái nhợt, bàn tay ngọc ngà không ngừng run rấy!
Cô không dám tin… nhưng vũng máu này lại hiện rõ mồn một trước mặt cô.
Trong lòng cô dâng lên dự cảm không may, càng lúc càng mãnh liệt khiến tim cô đập nhanh hơn, càng thêm lo lắng.
“Vết máu nhỏ giọt đến bệ cửa sổ… hẳn là anh ta đã nhảy ra ngoài từ bệ cửa sổ.” Tô Loan Loan không uỗng là xuất thân từ bộ độ đặc chiến, dù là tư duy hay năng lực quan sát đều nhạy bén hơn người thường rất nhiều.
“Chỉ là…” Không lâu sau đó, Tô Loan Loan lại hơi chần chừ: “Nếu anh ta nhảy xuống, hẳn là sẽ có các dầu vết khác như dấu chân chẳng hạn… Nhưng nơi này chỉ có thủy tinh vỡ, không hề đề lại dấu vét nào…” Tô Loan Loan ngẫm nghĩ nói.
“Nhảy xuống…” Lê Kim Huyên đi tới bên cạnh cửa số, nhìn ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/766706/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.