Sau khi Lê Kim Huyên ăn sáng xong, mặc một bộ váy liền mát mẻ đi xuống lầu, chiếc Maybach đã đợi ở ven đường hồi lâu.
Lê Kim Huyên đi giày cao gót, giày cao gót đi trên mặt đất tiếng vang giòn giã, giống như nữ vương, khí chất cao quý.
Bên cạnh chiếc xe Maybach, Trần Xuân Độ mở cửa xe, Lê Kim Huyên ngồi vào trong xe, từ bên trong truyền ra một giọng nói lạnh lùng đầy từ tính: “Chuẩn bị cẩn thận một chút, buổi tối đi cùng tôi tham gia một bữa tiệc.”
Trần Xuân Độ sững sờ, đôi mắt thâm thúy chớp chớp, lộ ra vẻ kích động.
Cái này mẹ nó... Mặc dù chỉ là một bữa cơm xã giao nhưng Lê Kim Huyên lại chủ động mời anh đi cùng, rõ ràng đã thay đổi thái độ với anh.
Trần Xuân Độ không ngờ hạnh phúc tới nhanh như vậy, bản thân mình còn chưa chuẩn bị chút nào.
“Còn không đóng cửa?” Trong xe, Lê Kim Huyên thấy Trần Xuân Độ ở bên cạnh xe, nở một nụ cười đầy ẩn ý, trông rất bỉ ổi, đôi mắt đẹp hung dữ trừng một cái, nhẹ nhàng quát lên.
Trần Xuân Độ lấy lại tinh thần, vội vàng cười một tiếng lấy lòng rồi đóng cửa xe lại.
“Lê tổng, đến công ty sao?” Tô Loan Loan ngồi ở ghế lái hỏi.
Lê Kim Huyên khẽ gật đầu, Tô Loan Loan đạp chân ga, chiếc Maybach chạy về phía tòa nhà Lê Thị.
Trần Xuân Độ đứng trước biệt thự, nhìn chiếc Maybach đi xa, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
......
Trong một quán cà phê.
Trần Xuân Độ bước lên một chiếc xe đạp rách nát, loạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/766544/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.