Bóng hình này là, Trần Xuân Độ.
Đôi mắt Trần Xuân Độ sâu thẳm lạnh lùng, ánh mắt sắc bén giống như một thanh kiếm, anh đứng ở nơi đó, nhìn về phía người đàn ông đang cười toe toét, toàn thân có sát khí kinh khủng và cuồng bạo.
“Chết tiệt, làm hỏng việc tốt của tao, mày chết chắc!” Người đàn ông cười ác độc đó vội vàng chỉ mặc một cái quân lót, tay cầm một con dao găm, vết thương trên người, chảy máu đầm đìa, nhìn thấy mà sợ.
Trần Xuân Độ nhìn dữ tợn, anh liếc nhìn cô gái kia, ánh mắt đột nhiên càng sâu thẳm hơn.
“Chạy nhanh đi, anh không phải là đối thủ của anh ta!” Cô ta dùng hết sức hét về hướng Trần Xuân Độ.
“Muốn rời đi? Đều phải chết ở nơi này cho tao!” Người đàn ông kia nói dứt khoát, cười châm biếm nham hiểm.
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào cô gái kia, khi anh nhìn thấy khuôn mặt thanh tú và quyến rũ kia, lại đẫm nước mắt vào lúc này, trong mắt anh càng bộc lộ sự điên cuồng giận dữ.
Trần Xuân Độ bước một chân lên, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng giọng điệu, lại vô cùng lạnh lùng: “Thả cô ta ra, mày sẽ bớt đau khổ.”
“Hahaha, kêu tao thả cô ta đi? Nằm mơ! Tao vất vả lắm mới bắt được cô ta, chơi dã chiến xong còn phải đem về khách sạn từ từ thưởng thức, nhưng mà, mày đã không còn mạng để xem cô ta phục vụ tao nữa!” Người đàn ông nắm chặt con dao găm, lưỡi dao màu trắng, phản xạ lại ánh trăng, vô cùng sắc bén!
“Đi đi, đi!” Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/766541/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.