Lê Kim Huyên giẫm giày cao gót trên mặt đất đột nhiên dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn hai người mặt mũi bầm dập mặc áo sơ mi hoa bị Tô Loan Loan trong nháy mắt đánh bầm dập, vẻ mặt bình tĩnh, từ tốn nói: " Mang chúng vào. "
" Vâng."
Vài nhân viên bảo vệ đi tới, đỡ hai tên kia lên, kéo chúng vào tòa nhà Lê Thị.
Tô Loan Loan và Lâm Trinh Tuyết đi theo Lê Kim Huyên trở lại tòa nhà Lê thị, bước vào phòng họp, nhìn nhân viên bảo vệ đặt hai tên mặc áo sơ mi hoa lên ghế.
Tô Loan Loan ra tay cực kỳ tàn nhẫn, hai tên kia chưa chống đỡ được vài chiêu đã bị đánh cho thoi thóp.
"Tập đoàn Lê thị chúng ta chưa từng có xích mích gì với Ác Chu Đường. Sao các người lại tới gây chuyện?" Lê Kim Huyên ngồi xuống lạnh như băng chất vấn.
Hai tên mặc áo sơ mi hoa vẫn im lặng, Lê Kim Huyên lập tức hỏi thêm vài câu, bọn chúng vẫn không chịu nói nửa lời.
"Không thể đánh nữa. Đánh nữa có thể nguy hiểm đến tính mạng." Tô Loan Loan nói, nếu muốn ép cũng e rằng rất khó.
Lê Kim Huyên khẽ cau mày, đây không phải là một cửa hàng nhỏ, đường đường là tập đoàn Lê thị có tiếng tăm ở thành phố T, Ác Chu Đường cũng không điên chạy tới đây gây rối chỉ để thu phí bảo kê.
Dựa vào các mối quan hệ cũng như sức ảnh hưởng của tập đoàn Lê thị, Ác Chu Đường cũng không dám làm như vậy.
Lê Kim Huyên vẫn cảm thấy chuyện này không hề đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/766505/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.