Hàng thân xanh rợp một trời bóng râm, cánh cổng yên yên đậm nguyên hương sơn mới, nét chữ khắc vàng tấm đề ngự tại: Định Tự. 
Một nữ nhân yên lặng đứng trước cổng Định Tự, mặt hướng về tấm đề dáng vẻ chiêm ngưỡng nhưng không giấu nổi ánh mắt thi thoảng liếc nhìn về phía xa như đang trông ngóng. 
"Cô Nguyên Huyền! Cô thấy tấm đề này có gì không đúng sao?" 
Nữ nhân đứng dưới cổng giật mình không tự chủ lùi về phía sau một bước. Đến khi định thần trấn tĩnh lại lập tức cười thành tiếng gượng gạo xua tay: 
"Không có gì! Không có gì! Bác Hoa cứ bận việc. Cháu đứng bên ngoài này...cho...tiện đón khách giúp bà nội. Hôm nay...đông khách sợ thiếu người tiếp đón." 
Nguyên Huyền vừa nói vừa hướng bác Hoa vào bên trong, thành công không để lại chút lo lắng trên gương mặt. 
Thật ra chuyện đứng ngoài này cũng không có gì phải giấu giếm, cũng chẳng có gì đáng để bận tâm. Nhưng đấy là với người khác còn Nguyên Huyền lại không thể. Bên trong đông người đến chúc mừng đại lễ mừng thọ của bà nội. Hiển nhiên sẽ lấy những chuyện tầm phào tán gẫu giết chút thời gian. Mà vừa vặn chuyện không sai lệch là lấy hôn nhân của cô ra làm trò cười. 
Cứ như vậy chi bằng tai không nghe mắt không thấy tim không đau. 
Cha Nguyên Huyền là con út của Định Gia - một gia tộc hạng hai ở thành phố Cảnh, cũng được coi là một trong những gia tộc có địa vị trong ngành vật liệu xây dựng với vài công ty 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-nhat-duoc/2814995/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.