Hai ngày nghỉ ngơi thoải mái lại được bà Huệ Diệu chăm bổ cẩn thận, sắc mặt Nguyên Huyền tốt lên không ít, thoáng qua cũng đủ thấy cân nặng có phần thoáng hơn. 
Cũng tư hôm hai mẹ con nói chuyện về Lam Thành đến giờ, bà Huệ Diệu cũng không thấy nhắc lại chuyện ly hôn. 
Mọi chuyện trong nhà cũng tương đối dễ thở. 
Đúng lúc hôm nay đã bàn bạc đi mua thêm ít đồ lại bị cắt ngang bởi đám đông người trước mặt: 
“Mẹ! Mẹ đến sớm như vậy là có chuyện gì? Sao không bảo chúng con qua Định Tự?” 
Hỏi là như vậy, nhưng bà Huệ Diệu sắp vui tới mức không thở nổi bằng mũi. Lấy chồng bao nhiêu năm bây giờ mới được thấy sự xuất hiện mang tính gấp gáp như này. Hiển nhiên ông Định Ngũ không có lấy vinh dự đó. 
“Ta thấy Đàm Công nói Nguyên Huyền bị ốm, xin nghỉ không thời hạn. Rốt cuộc là bệnh tới như nào? Khi nào thì khỏi hẳn?” 
Lão phu nhân tuy rằng ngoài miệng hỏi tới Nguyên Huyền nhưng đã chuẩn bị sẵn thêm cặp tài liệu bên mình. Như vậy rõ ràng Nguyên Huyền có ốm tới như nào đối với bà ấy cũng không đáng để tầm mắt. 
Nhưng nếu một hai đến đây không mở lời như vậy, bị truyền ra ngoài chẳng phải thêm một trò cười? 
Huệ Diệu thu vào lòng ý địch cười lớn: 
“Mẹ không cần lo! Con đưa nó tới bệnh viện rồi. Là do lao lực quá nhiều dẫn đến tinh thần sa sút. Nghỉ ngơi khoảng một tháng sẽ không sao!” 
“Một tháng?” 
Định Đạt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-nhat-duoc/2814178/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.