Kể từ sau ngày 22, quan hệ giữa Lam Thành với Nguyên Huyền cũng có phần dịu dàng hơn hẳn.
“Hôm nay anh mua bánh ngọt ở tiệm khác sao?”
Lam Thành đứng bên ngoài ban công, nhìn bầu trời đêm theo thói quen, hơi ngả người tựa lan can, dáng vẻ dịu dàng ôn nhu:
“Tiệm gần chỗ làm.”
“Chỗ làm của anh mở nhiều hiệu bánh ngọt thật. Không hôm nào có tên giống nhau.”
Lam Thành cau mày. Hắn không mấy chú tâm đến chuyện này. Bản thân chỉ biết Nguyên Huyền thích ăn đồ ngọt, lại đi làm vất vả, muốn mua chút gì cho cô thoải mái. Tâm hơi đâu để ý nó giống hay khác?
Cánh cửa ngoài ban hiên mở ra, Nguyên Huyền trong bộ quần áo ngủ, mái tóc ướt nguyên còn mang theo hương gừng thơm mát tiến lại.
Bộ quần áo này, trước nay Nguyên Huyền vẫn mặc, Lam Thành thấy không biết bao nhiêu lần. Vậy mà lần này, cô lại tiến sát gần bên anh, hương thơm không chỉ một mùi mà gần như cả da thịt cũng đượm hương thơm dịu, bộ quần áo không thể giấu được phần da thịt nõn nà muốn phát sáng.
Yết hầu Lam Thành cứng ngắt:
“Sao lại ra ngoài?”
“Bây giờ anh cũng không hút thuốc, không gian bên ngoài càng thoáng đãng hơn.”
“Không thấy lạnh sao?”
“Vẫn là mùa hè, không lạnh.”
“Nếu mùa đông thì khác rồi.”
“Mùa đông em cũng muốn ra ngoài này ngắm trời đêm với anh.”
Hắn bất giác không biết bản thân đang suy nghĩ điều gì. Hai mắt nhìn vào gương mặt Nguyên Huyền vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-nhat-duoc/2814146/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.