- Tính cả thời gian ở thế giới mặt đất, chàng đi cũng đã hơn hai tháng.
Catherine nhìn nhìn song nguyệt trên đỉnh đầu, thở dài một hơi:
- Cũng nên trở về rồi.
Trần Duệ cười nói:
- Nữ hoàng bệ hạ của ta, không có giá trị lợi dụng, liền định qua cầu rút ván sao? Lực lượng của nàng bây giờ kỳ thật còn chưa...
- Chàng không nhớ các nàng sao?
Catherine nhìn thẳng vào mắt hắn:
- Không nên nói với ta rằng thời điểm mấy hôm trước chàng ngẩn người là đang nghĩ tới ta.
Trần Duệ khẽ giật mình, cúi đầu xuống:
- Thật xin lỗi, ta cảm giác mình bây giờ thực sự là một tên hỗn đản.
- Về điểm này, ta không đồng ý.
Catherine nghiêm trang mà lắc đầu:
- Không phải là 'bây giờ', chàng 'một mực' là một tên hỗn đản.
Trần Duệ cười khổ nói:
- Ta thừa nhận.
- Chỉ là, có một nữ nhân ngu xuẩn đã không thể ly khai tên hỗn đản này.
Catherine hôn lên mặt hắn một cái:
- Ai bảo tên hỗn đản này là nam nhân của nàng, phụ thân của con gái nàng chứ?
- Catherine...
- Nữ nhân ngu xuẩn không chỉ có một mình ta. Không phải sao? Vương phu Điện hạ hẳn là nên dương dương đắc ý đi?
Catherine mỉm cười:
- Bất quá, chàng bây giờ cần nhất chính là ở bên Athena, nàng mới là nữ nhân cần có chàng nhất. Ta biết chàng nhớ nàng, cũng nhớ các nàng. Mặc dù có ăn chút dấm chua, thế nhưng ta có thể tưởng tượng được, lúc ta không ở bên chàng, chàng cũng có thể nhớ tới ta, như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ma-gioi/1551988/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.