Pagliuca chỉ tay lên thiên không, toàn bộ hắc vụ bắt đầu nhanh chóng biến sắc, từ tối tăm dần dần biến thành màu xanh, đây cũng không đơn thuần là biến hóa về màu sắc, mà là áp chế và xâm thực lĩnh vực. Saipulaier chỉ cảm thấy lực lượng lĩnh vực giống như bị vô số ma thú đáng sợ thôn phệ, nhanh chóng thu hẹp lại, đồng thời trong quá trình đó sinh ra lực phản phệ cường liệt, không khỏi thống khổ kêu lên. 
Trần Duệ đã mang theo tiểu hắc mã đi tới trước người Athena, nhìn Pagliuca phát uy, trong lòng không khỏi khinh thường: long có nghịch lân, chạm phải ắt điên cuồng. Nghịch lân của độc long này, lại là bảo tàng, hay cho con rồng chết tiệt! 
Nếu linh hồn tinh hoa của Saipulaier không bị thương tổn, nếu ảo ảnh của hắn không bị thôn phệ tinh thần lực, có lẽ sẽ không dễ dàng tan tác như vậy, đáng tiếc tất cả chỉ là "nếu". Trước mắt, lĩnh vực của hắn đã hoàn toàn bị độc lực của Pagliuca xâm thực, chính mình giờ trở thành bị giam trong đó, chỉ có thể miễn cưỡng lợi dụng chút ma lực còn sót lại tạo ra khu vực phòng hộ, thêm chút cơ hội thở dốc. 
Trần Duệ lắc lắc đầu, thở dài một hơi: "Quên giới thiệu với ngươi, vị cường giả tham tài... À không, là giỏi kiếm tiền này, chính là chủ nhân chân chính bảo tàng "của ngươi", Pagliuca." 
Hai điểm hồng quang trong mắt Saipulaier đột nhiên ngưng lại, rơi trên người nam tử một tay chỉ trời kia, giống như nhìn thấy một chuyện không thể tin được, nếu hắn vẫn còn thân người, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ma-gioi/1551195/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.