Giang Hải làm động tác đếm tiền: “Butler, ông nghĩ Chúa phái tôi đến để cứu mấy người sao?”
Lúc này họ mới nói chuyện vào vấn đề chính, đó chính là lợi ích.
Tuy tài sản của gia tộc Gandhi không bằng người Lập Dị, nhưng tiền bạc họ cũng chẳng thua ai.
Người ta đồn rằng năm đó Hitler gây ra thế chiến thứ hai, là dưới sự kiểm soát được gia tộc Gandhi, việc Hitler phục vụ cho gia tộc Gandhi, chính là điều mà người Đức cảm thấy bị sỉ nhục nhất.
Lịch sử như thế nào, không ai quan tâm, nhưng vấn đề là lúc ấy Hitler đã cướp bóc được rất nhiều của cải, nhưng đến khi thu hồi thì chỉ tìm thấy một phần rất nhỏ.
Những thứ này đã biến mất trong dòng chảy dài của lịch sử.
Nếu nói những thứ này không nằm trong túi của gia tộc Gandhi, thì ai mà tin được?
Đối mặt với kẻ giàu có như vậy, đương nhiên Giang Hải sẽ không nương tay rồi.
“Anh Giang thân mến, anh muốn thế nào?”
Butler nở nụ cười trên môi, rất tự tin khi nói về sự giàu có của mình, họ cũng giống như người Lập Dị vậy, nhà chả có gì ngoài tiền.
Giang Hải nhún vai, không hề che dấu sự xảo quyệt trong mắt mình.
Anh đứng dậy lấy một chai rượu, mở nút chai rót cho Butler một ly, nhưng chính mình lại không có thói quen uống.
“Vậy thì còn phải tùy thuộc vào việc, liệu ông Butler có thể đưa ra một cái giá khiến tôi rung động hay không.”
Người của nhà Gandhi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234693/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.