Nét mặt Rophi cứng lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Giang Hải nói là sự thật, người Lập Dị, từng không chỉ một lần hướng về mảnh đất Phương Đông.
Trong Tòa Thánh, trong thánh ngôn của người Lập Dị, có ghi lại một câu nói như vậy, nền văn minh của thiên hạ, có nguồn gốc từ Phương Đông.
Phía Bắc giáp vùng đất nghèo nàn, phía Tây dựa vào những ngọn núi ngăn cách, phía đông giáp biển, là một mảnh đất màu mỡ phì nhiêu.
Vô số những người truyền giáo tiến vào Phương Đông, từng có thời gian người Lập Dị tập hợp hơn một chục quốc gia để cướp bóc và chiếm đoạt của Phương Đông.
Thuận tay cầm lấy Máu của quang minh trên bàn.
Anh giơ nó lên nói: “Đây là quà tặng của Tòa Thánh, tôi sẽ nhận. Đối với các khoản nợ của người Lập Dị, chúng ta rồi sẽ có một ngày xử lý nó.”
Nói xong, Giang Hải rời đi, dường như không thèm để ý lửa giận trong mắt của Rophi.
Nhìn bóng lưng Giang Hải, Rophi rất muốn lấy súng ra bắn chết Giang Hải.
Nhưng, ông ta không thể.
Trên đời này, chỉ có Giang Hải có phương pháp triệt để giải trừ lời nguyền của người Lập Dị.
Ở Thái Lan, bởi vì ma cà rồng tự ý hành động, mới gây ra một họa lớn.
Tất cả các thỏa thuận đạt được với Giang Hải đã sụp đổ.
Đứng bên ngoài cửa xe, Giang Hải ngẩng đầu, nghênh đón ánh mặt trời rực rỡ.
Chậm rãi quay đầu lại.
“Người Lập Dị muốn đi vùng đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234632/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.