Không có chuyến bay nào bay thẳng từ thành phố Hải Hà đến Thái Lan. Nên Tống Kỳ Vân đã sử dụng mối quan hệ để bao một chiếc máy bay.
Trước khi đi, Tống Kỳ Vân vỗ nhẹ vào tay Diệp Thụy Nguyệt đầy ẩn ý sâu xa.
Ánh mắt như muốn khuyến kích cô theo đuổi hạnh phúc, nhưng thật ra, Tống Kỳ Vân chỉ đang tự thỏa mãn bản thân.
Ân huệ của Đế vương là thứ mà ông ta không bao giờ có thể trả hết, nếu Giang Hải chấp nhận Diệp Thụy Nguyệt thì đó coi như là một chuyện tốt.
Tất cả đều có lợi, bất kể là đối với Diệp gia, với Diệp Thụy Nguyệt, với chính bản thân ông hay là với bất cứ ai, đều là chuyện có lợi.
Giang Hải đương nhiên hiểu được ẩn ý sâu xa của ông ta, cười chế nhạo, quay mặt làm ngơ.
Diệp Thụy Nguyệt xúc động, không ngờ trong một gia đình vốn có tư tưởng phong kiến, lại ủng hộ mình theo đuổi người đàn ông đã có vợ.
Sau khi lên máy bay, khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Thụy Nguyệt lúc nào cũng ửng đỏ, cô ấy chưa bao giờ được ngồi cạnh Giang Hải với khoảng cách gần như vậy, hơn nữa cô ấy rất kỳ vọng vào chuyến đi đến Thái Lan này.
Dường như đối với Diệp Thụy Nguyệt, chuyến đi này là chuyến đi duy nhất và cũng là cuối cùng.
Bởi vì ngoài lần này, e rằng sẽ không còn cơ hội được cùng Giang Hải đi xa nữa.
Tựa đáy lòng, cô ấy âm thầm coi chuyến đi này như là một chuyến trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234616/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.