Liên Thiệu khẽ nhíu mày, trong lòng âm thầm mắng, trước đây không nhận ra, loại đàn bà như cô ta, hóa ra lại phóng đãng như vậy.
"Không phải tôi sợ, xử lý một tên Giang Hải chỉ là chuyện vặt mà thôi, nhưng cái giá này …………..”
"Năm trăm triệu, chẳng lẽ anh còn chê ít sao?" Doãn Thư cười nhạo, ánh mắt có chút xem thường.
Cô ta đương nhiên biết Liên Thiệu không phải là đối thủ của Giang Hải. Ở trong mắt cô ta, Liên Thiệu chỉ là là một kẻ bất tài mà thôi.
Nhưng ở trong đám võ giả, anh ta vẫn có chút sức chiến đấu. Dù sao Giang Hải cũng là 1 cổ võ giả.
Khác biệt giữa bọn họ còn xa với hơn giữa trời và đất, như voi và kiến.
Trông cậy vào việc Liên Thiệu thắng được Giang Hải thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Cái Doãn Thư nhìn trúng chính là thân phận của Liên Thiệu.
Sau lưng Liên Thiệu là nhà họ Liên, một võ giả thế gia có thực lực không thể khinh thường được.
Mấu chốt chính là sau lưng của nhà họ Liên, chính là cổ võ thế gia của Tây Cảnh.
Ngũ Cốc thế gia người thường không thể trêu chọc được.
Liên Thiệu do dự, năm trăm triệu đúng là con số có thể khiến con người ta thèm nhỏ dãi, nhưng với địa vị của anh ta thì không thể hành động bất cẩn được.
Không có gì quan trọng hơn sinh mệnh cả.
Nếu bị chết dưới tay Giang Hải, thì đúng là mất nhiều hơn được.
Doãn Thư hất cằm, cười duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234601/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.