“Tôi sai rồi, không dám nữa...”
“Anh Giang, tôi sẽ rời khỏi thành phố Giang Tư ngay lập tức, không, là rời khỏi tỉnh Hải Đông, sau này không dám trở lại nữa.”
“Anh đánh tôi đi, đánh gãy chân tôi cũng được. Cầu xin anh, đừng giết tôi, đừng giết tôi…”
Trạng thái tâm lý của Doãn Bằng hoàn toàn sụp đổ rồi, nằm sấp trên mặt đất, chậm chạm cuộn tròn người lại, làm động tác quỳ lạy với Giang Hải.
Khóc lóc nói năng lộn xộn, nước mắt nước mũi chảy đầy mặt.
Thấy Giang Hải không chút động lòng, dập đầu mấy cái: “Anh Giang, anh muốn bao nhiêu tiền, tôi sẽ gọi điện về đòi, chỉ cầu xin anh tha cho tôi…”
“Anh nói một con số đi, được không?”
Giang Hải đứng dậy, nhìn cũng không nhìn một cái.
“Trước kia, có lẽ là tôi đã quá mềm lòng.”
“Tha cho nhiều người như vậy, kết quả, vẫn không ngừng có kẻ ngốc đến thành phố Giang Tư, tìm cách chọc giận tôi.”
“Từ hôm nay trở đi, không chỉ thành phố Giang Tư, tỉnh Hải Đông, phàm là có người nhắm vào tập đoàn Uyển Như, tuyệt đối không chùn tay.”
Đến thành phố Giang Tư gây sự, cũng được thôi, Giang Hải cũng không muốn giết người. Hơn phân nửa là để lại một khoản tiền, thì có thể rút lui an toàn.
Nhưng, loại nhân từ này, lại khó có thể lập uy.
Hạng người như Doãn Bằng này không có đầu óc, dám có ý nghĩa không chính đáng với Cố Uyển Như.
Việc này là tội chết.
Không bao giờ tha thứ.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234589/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.