Lúc này, bên ngoài cửa lớn, Chu Khải đã mang tới một đám người. Nhìn tình hình bên trong cánh cửa, vẫn chưa lập tức chạy vào trong, mà ở đứng gác ở bên ngoài.
Ở trong mắt bọn họ, Giang Hải chính là thần, không thể không chiến thắng.
Bên trong cánh cửa, sắc mặt của Hắc Bạch Song Sát lập tức trở nên khó coi hơn vài phần.
Nhìn lại đám người Chu Khải, mỗi người đều có thực lực như Kim Thâu. Tuy bọn họ không sợ, nhưng loại lực lượng này, người bình thường tuyệt đối không thể nào có được.
Tên Giang Hải này rốt cuộc là người nào, mạnh mẽ tới cỡ nào?
Giang Hải thong thả ung dung rút tay từ trong túi ra, vuốt lại điếu thuốc nhàu nhĩ, nhàn nhã mà châm lửa rồi nhả ra một hơi khói.
“Đã có một khoảng thời gian không ai dám đến thành phố Giang Tư gây sự, hai người cũng thật dũng cảm.”
“Giết gà dọa khỉ, san rừng dọa hổ.”
“Hai người đây là muốn làm gà hay muốn làm rừng?”
Nhìn thấy trên tay Giang Hải cũng không có ám khí gì, Hắc Bạch Song Sát lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hai gã chợt cười lạnh lên.
“Ngông cuồng!”
“Không biết trời cao đất dày.”
“Xoạt xoạt……”
Hai người không nhanh không chậm đi về phía Giang Hải. Trên mặt là sự khinh miệt. Nhưng trong lòng lại có chút cảnh giác.
Nhả khói thuốc, khóe miệng Giang Hải nhếch lên một nụ cười dữ tợn.
Kẻ đến tìm Giang Hải gây rắc rối, Giang Hải sẽ chỉ coi bọn chúng như rác rưởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234587/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.