Chỉ cần Giang Hải chết!
Thành phố Giang Tư sẽ trở thành một mảnh đất trống.
Tập đoàn Uyển Như cũng trở thành một chiếc bánh ngọt lớn.
Những người đi theo, thứ nhất là muốn xem trận đấu, thứ hai là muốn xem, liệu bọn họ có thể cắn một mẩu bánh của Tập đoàn Uyển Như hay không.
Giang Hải?
Lúc này cũng chẳng còn ai quan tâm đến nữa.
Dù sao, cũng chỉ là một người sắp chết.
Sáng sớm, ở núi Trấn Chính, Húc Thiết đã đến từ sớm.
Trên đỉnh núi, một không gian rộng rãi đã được dọn sẵn ra.
Húc Thiết mang theo một thanh kiếm dài, hướng về phía đông, nhìn ánh mặt trời đỏ đang từ từ nhô lên.
Ở tỉnh Hải Đông, không ít người cũng đang có động tĩnh.
Bao gồm cả Hoành Thiên Giai cũng chạy đến núi Trấn Chính.
“Tôi nghe nói Húc Thiết đã đến rồi, còn mang theo thanh kiếm của mình nữa.”
Kiếm của Húc Thiết hiếm khi ra khỏi vỏ. Có tin đồn ở phía Bắc rằng, kiếm của Húc Thiết một khi đã ra khỏi vỏ thì sẽ phải uống máu người.
“Chúng ta đi xem Giang Hải chết như thế nào.”
Hòa Tiến vẻ mặt háo hức, hai tay múa may kích động.
Giang Hải chết đi, anh ta chẳng cần phải làm gì cả, lúc này, việc nên làm chính là làm sao cùng Hoành Thiên Giai gặm miếng thịt to nhất, béo nhất trên đàn cừu béo của tập đoàn Uyển Như.
Nhà họ Hoắc ở Đông Nam cũng phái người tới, nhà họ Hoắc cũng mong muốn Giang Hải chết sớm, nếu không có Giang Hải thì thế giới ngầm của tỉnh Hải Đông sẽ thuộc về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159072/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.