Trên người Kim Thâu bị đâm mấy nhát, nhưng không có co rụt lại, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm đối phương, lưng vẫn dựa vào cửa xe.
Cửa ải này là sứ mệnh của anh ta, là sự tin tưởng của Giang Hải đối với anh ta, và cũng là vì sự an toàn của Cố Uyển Như.
Muốn làm hại đến Cố Uyển Như, trừ phi bước qua xác anh ta.
Cho dù có phải chết, Kim Thâu cũng không phụ lòng tin tưởng của Giang Hải.
Cơn đau xuyên thấu khiến Kim Thâu toàn thân run lên.
Nhưng anh ta vẫn nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt kiên quyết chết người cười toe toét.
“Thằng nhóc, mày có thể để để ông nội mày chết một cách rõ ràng không, là kẻ nào phái bọn mày đến?”
“Đám tụi mày cũng chẳng là cái thá gì cả, tao khuyên tụi mày một câu, còn không mau vác chân mà chạy, người của bọn tao một phút nữa sẽ tới.”
Kim Thâu cười gằn, phun ra một ngụm máu.
Khó khăn nói xong một câu, máu trên khóe miệng anh ta đã bắt đầu nhỏ xuống.
Anh ta không phải là đối thủ của người này, thậm chí khi đối diện với Du Chính Chí, một chút sức lực để chống đỡ lại cũng không có, đối phương quá mạnh.
Tuy nhiên, anh ta bắt buộc phải giả vờ để trì hoãn thời gian.
“Không buông ra, vậy mày đi chết đi.” Trong tay Du Chính Chí cầm một con dao găm, nhuốm đầy máu, giẫm lên giày da cứng rắn, âm thanh lanh lảnh đi về phía Kim Thâu.
“Cố Tổng, khóa cửa lại... tôi... tôi sợ không chống cự nổi nữa rồi...”
Kim Thâu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159062/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.