Cố Uyển Như đưa tay, nhéo nhéo cánh tay Giang Hải, nhỏ giọng hỏi: "Anh và anh Đường, là quan hệ như thế nào?"
"Nghiệp Gia sao?" Giang Hải thấp giọng nói: "Anh ta không sinh được con, cho nên..."
Mượn giống?
Cố Uyển Như lại hung hăng nhéo Giang Hải một cái, tức muốn xì khói.
Theo Giang Hải đi vào, phàm là có quen biết Giang Hải, đều rối rít tiến lên một bước: "Chào anh… anh Giang!"
"Chào anh… anh Giang.”
Mặc dù âm thanh không phải đồng loại, nhưng bọn họ đều gọi là anh Giang.
Vẻ mặt Giang Hải vẫn dửng dưng, không quan tâm tới kiểu xưng hô này.
Cũng không nhìn những người này, phẩy tay một cái, biểu đạt bỏ qua đi.
Tiến tới chào hỏi Giang Hải ít nhất cũng phải có hai ba chục người, những người này Giang Hải cũng chẳng nhận ra được mấy người.
Cố Uyển Như giật mình, đây là tình huống gì?
Những người này là đang sợ Giang Hải sao?
"Chị Giang, chào chị!"
"Chào chị Giang."
"Anh chị Giang, thật là trai tài gái sắc..."
"Quả nhiên là nhân trung long phượng..."
Không biết ai bắt đầu khen một câu, ngay sau đó đám người cũng thi nhau khen tới tấp.
Mấy câu tâng bốc liên tục vang lên.
Giang Hải có chút ão não với những câu nịnh bợ này.
"Chào mọi người... vâng vâng, chào mọi người..."
Cố Uyển Như là một người rất lịch sự, hiểu phép tắc, người khác chào hỏi mình thì nhất định sẽ lại.
Vừa gật đầu, vừa mỉm cười chào hỏi.
Giang Hải nhìn về phía Đường Tuấn: "Anh Bàng đâu? Không phải nói đã chuẩn bị trà xong rồi sao?"
Nghiệp Gia lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159031/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.