Phía tây thành phố Giang Tư, bên dưới cao ốc của tập đoàn Uyển Như, khuôn viên đã bắt đầu hoàn thành.
Giang Hải ngồi ở trên một tấm đá, gác chéo chân hút thuốc, rất là thích thú.
Nghiệp Gia cung kính đưa thiệp mời lên.
Giang Hải liếc nhìn, ngay sau đó bỏ qua một bên.
"Sinh nhật của anh, tôi dĩ nhiên là phải đi."
Nói dửng dưng một tiếng: "Có điều phải khiến anh thất vọng rồi, tôi sợ là không tặng được quà gì đáng giá."
Giang Hải có quà hay không cũng không quan trọng, quan trọng chính là có thể tham gia hay không mà thôi.
"Anh Giang có thể nể mặt tôi mà tới, đó chính là món quà tốt nhất rồi."
Giang Hải gật đầu một cái, lại nói: "Nếu đã tới rồi, mời anh cùng ăn một bữa cơm, tôi đã nói rồi, đến thành phố Giang Tư, nếu không gây chuyện, đó chính là bạn tôi."
Lúc này, Nam Chiến chậm rãi đi tới.
Giang Hải nói: "Để cho Nam Chiến thay tôi tận một chút lễ nghĩa, anh thấy thế nào."
Nghiệp Gia ngoài mặt thì tỉnh bơ, nhưng trong lòng rất là khiếp sợ.
Nam Chiến, lại đi theo Giang Hải?
Đã từng là tử địch, hôm nay đối diện đứng đây, Lôi đại ca đã chết, ân oán sớm đã cho qua rồi.
Nghiệp Gia nói: "Anh Giang, tôi muốn gặp Thất Hồn một chút."
"Tại sao?"
"Nghe nói Thất Hồn cũng dùng kiếm, muốn đánh một trận."
"Anh không xứng."
Giang Hải là đang nói thật, Nghiệp Gia không có tư cách khiêu chiến với Thất Hồn.
Nghiệp Gia không nói nhiều, lời của Giang Hải, không cần phải bàn cãi, bởi vì anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159029/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.