Cúp máy, Giang Hải nhìn tin tức mới nhất vừa được gửi đến.
Híp mắt, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
"Bàng đại ca, ông cũng đừng đến muộn quá, nếu chỉ là quét dọn chiến trường, phần tình cảm này tôi cũng không nhận đâu."
Ở phía tây thành phố, Kim Thâu đã sớm không nhịn được nữa rồi, cực kỳ hưng phấn.
Giang Hải thong thả bước tới, phía sau chỉ có một mình Thất Hồn.
Kim Thâu nói: "Anh Giang, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.”
"Đám nhãi này, quá chậm."
Giang Hải nói: "Có bạn bè từ xa đến, chúng ta nên chào đón bọn họ như thế nào đây?”
Kim Thâu gãi đầu: "Vẫn là anh Giang có văn hóa, chúng tôi không thể nói được những lời hoa mỹ như vậy.”
Một trận cười đùa vang lên, ai nấy đều đang rất háo hức, càng mang theo hưng phấn. Bọn họ đã bắt đầu xoa tay hồi hộp mong chờ rồi.
"Ra khỏi thành khoảng ba mươi cây số, các cô gái, ăn mặc đẹp một chút, đón khách."
Tiếng nhạc buồn bi thương, cùng bầu không khí tang thương cực hạn đi nhanh đến thành phố Giang Tư.
Trác Tiêu ngồi trong xe, sắc mặt càng âm trầm đáng sợ. Người bên cạnh ông ta, ai nấy cũng vì bầu không khí mà không dám thở mạnh.
Trong hai chiếc xe phía sau, mỗi chiếc mang theo một cỗ quan tài. Trong đó là thi thể của Trách Anh và Trác Địch.
Trác Tiêu định dùng máu tươi của Giang Hải để tế cho vong hồn con trai cưng của mình. ông ta muốn cả thành phố Giang Tư phải run rẩy, muốn mọi người phải chôn cùng con trai ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159023/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.