“Là lão già họ Bàng kia trở về sao?” Hoắc Yến Hoa hỏi.
Lưỡi không còn, làm sao có thể trả lời được, chỉ thiếu một ngụm máu phun chết anh ta luôn.
Người nọ lắc đầu, Hoắc Yến Hoa sờ cằm, lại hỏi: "Là Nghiệp Gia biến mày thành ra như vậy?”
Người nọ vẫn lắc đầu, miệng ô ô nói gì đó không ra lời.
Lan Cửu ở một bên cũng nhìn không nổi nữa. Hoắc Yến Hoa này chính là một tên biến thái, người ta bị thương thành như vậy còn không nhanh chóng cho đi bệnh viện.
Mà Hoắc Yến Hoa không quan tâm đến người bị thương chút nào, chỉ đang nghĩ ai dám động đến người của mình.
“Chẳng lẽ là người của Bàng đại ca?” Hoắc Yến Hoa lẩm bẩm trong miệng: "Không thể nào, mấy đứa cứng đầu, đã bị tiêu diệt hết rồi.”
"Nam Chiến?"
Hoắc Yến Hoa lại nghĩ đến một khả năng, vừa định hỏi thì người kia đã ngất xỉu.
Khoát khoát tay, lập tức cho người khiêng anh ta đi.
Hoắc Yến Hoa cảm thấy khó giải quyết rồi đây.
Nếu cao thủ như Nam Chiến phản công, mà lại còn không đối kháng chính diện, chỉ giết đàn em, đó là chuyện cực kỳ đáng sợ.
Nếu anh ta muốn giết người, ai có thể ngăn cản được.
Hoắc Yến Hoa nói: "Xem ra, đã đến lúc phải tóm cổ Nam Chiến và Nghiệp Gia rồi. Nếu Trác Địch ra tay tiêu diệt, cũng đỡ phải tự mình ra tay.”
Lúc này, lại có một người ôm lấy cánh tay chạy vào, mặt mũi bầm tím, thảm không nhìn nổi.
Hoắc Yến Hoa nhìn thấy người này, ngay lập tức biết có chuyện không ổn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159019/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.