Lan Cửu có chút kích động, anh ta không ngờ Trác Địch sẽ kiêu ngạo đến mức này.
Chẳng trách tên Hoắc Yến Hoa biến thái như vậy cũng tìm anh ta đến trợ giúp.
Ở trước mặt Trác Địch, Giang Hải chỉ là một con kiến mà thôi. Bị bóp chết thật dễ dàng.
Trác Địch nói: "Chỉ một thành phố Giang Tư nho nhỏ có thể đào ra cao thủ như thế nào chứ, chẳng qua là ếch ngồi đáy giếng mà thôi."
"Đúng đúng đúng, ở trước mặt anh Trác thì anh ta chả là cái thá gì cả."
Hoắc Yến Hoa lại rót một ly rượu, nhìn Lan Cửu đang hớn hở: "Cậu Lan, chúng ta cùng nhau kính anh Trác một ly."
Hoắc Yến Hoa và Lan Cửu đều biết, có không ít người đến thành phố Giang Tư đều bị đánh cho tơi bời, trong đó có cả Mục Lang.
Trác Địch lại tự tin phái hai đàn em đến bảo Giang Hải chặt một bàn tay, chủ động cầu xin để giữ mạng.
Vừa nãy còn bất mãn vì bị cắm sừng oan uổng, hiện tại đột nhiên Lan Cửu cảm thấy rất có giá trị.
Dù sao cũng không phải bị cắm sừng thật.
Sau này lại gặp phải người khó chơi, Trác Địch này cũng là một lựa chọn tốt.
Lan Cửu nghĩ thông suốt rồi.
Cho dù có phải chia sẻ người phụ nữ của mình với anh ta thì đã sao.
Đối với người nghèo thì những cô gái xinh đẹp là nữ thần, nhưng đối với những gia tộc giàu có thì họ chỉ là hàng hóa, có tiền là mua được.
Lan Cửu nghĩ cho dù Trác Địch có điên cuồng đến mức nào, cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159015/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.