Trà thơm được bày biện trước mặt, Giang Hải nhàn nhạt nói: “Chỉ sợ cụ Thụy không nhìn thấy được cháu gái xuất giá.”
"Với lại..... "
“Trà búp Minh Tiền này cũng sợ là không thể thưởng thức thêm lần nữa.”
Lời của Giang Hải như sóng dậy đất bằng, chấn động các vị đang ngồi, vô cùng ngạc nhiên.
Vắng lặng mấy giây, đến tiếng kim rơi cũng nghe thấy.
Một ông lão đầu tóc bạc phơ, tay run rẩy giận dữ: “Cậu là con cái nhà ai, người lớn trong nhà không dạy cách nói chuyện sao?”
Trong lòng mọi người cảm thấy kì quái, thế nào mà đột nhiên xuất hiện thanh niên này, mọi người đang nói chuyện vui vẻ, nhất định phải sống chết nói chuyện vớ vẩn.
Không thể thưởng thức thêm lần nữa, chẳng phải là nói qua năm sau sẽ chết sao?
Lời nói như vậy, sống đến lớn như thế này mà vẫn chưa bị người khác đánh chết cũng là kỳ tích.
“Cụ Thụy có thể sống bao lâu, chúng tôi nhiều bác sĩ vậy đều không nhìn ra được, cậu chỉ là đứa trẻ lông chưa mọc hết mà lại ăn nói lỗ mãng cái gì?”
“Cậu thanh niên, mặc kệ cậu là ai, cậu nên rời khỏi đây đi. nhà họ Thụy không hoan nghênh cậu.”
Lập tức có vài người nhìn anh với ánh mắt giận dữ.
Giang Hải chế nhạo: “nhà họ Thụy hoan nghênh tôi hay không có liên quan gì đến các người.”
“Cụ Thụy còn có bao nhiêu cơ hội sống, sợ các người còn không có bản lĩnh để nhìn ra.”
“Già yếu cổ hủ, cũng dám nói bậy là danh y?”
“Cậu….”
Hiện trường lập tức bùng nổ, những vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158991/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.