Sau tiệc mừng thọ của Diệp gia.
Lôi đại ca về đến thành phố Giang Thanh, đặc biệt dặn dò qua, bất kỳ ai cũng không được chọc đến Giang Hải thành phố Giang Tư.
Việc kinh doanh của tập đoàn Uyển Như bay lên như diều gặp gió.
Nếu như có thể kết mối lương duyên này vậy thì quá tốt rồi.
Giang Hải, nào đâu phải là người mà anh ta có thể đụng chạm được chứ.
Không ngờ, anh ta ngu dốt lại đến thành phố Giang Tư gây rối.
Quay đầu, lại nhìn lần nữa Thiển Lý mặt tái mét ngã dưới đất.
Người phụ nữ lười biếng này, đúng là sao chổi mà.
Lần trước, khiến toàn thân đều bị nhiễm xui xẻo.
Giang Hải lạnh lùng nói: "Người của anh Lôi thành phố Giang Thanh?"
Anh ta thở phào nhẹ nhõm, anh Lôi là người trong giang hồ lâu năm, nói thế nào Giang Hải cũng phải nể chút mặt mũi.
"Em là…...em là……. "
"Bộp……"
Giang Hải giơ tay vả một bạt tai, nửa câu sau còn chưa kịp nói đã phải nuốt vào trong.
Trên mặt xuất hiện rõ vài vết ngón tay.
Anh ta cũng không có một chút bất mãn nào, thậm chí không dám dùng tay che mặt.
Phép vua thua lệ làng, anh ta không dám dị nghị
Nhưng, Giang Hải vẫn nói: "Cho dù anh Lôi thành phố Giang Thanh có đến thì cũng phải tuân thủ phép tắc của thành phố Giang Tư."
"Anh chắc phải biết quy tắc của thành phố Giang Tư?"
Quy tắc của thành phố Giang Tư?
Anh ta quả thật có nghe nói qua.
Phàm là đến thành phố Giang Tư gây sự, Giang Hải sẽ chọn một nấm mồ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158979/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.