Chắc chắn Cố Tùng đã chết, cảnh sát đến, ngay sau đó khống chế Cố Hiển và Cố Hữu.
Những người khác ở hiện trường buổi phát sóng trực tiếp, đã sớm bỏ đi trước thời điểm xảy ra chuyện.
Đây chính là mạng người đó, dính vào ai thì người đó xui xẻo.
Bị còng tay, vẻ mặt Cố Hiển hờ hững quay đầu liếc nhìn Cố Tùng.
Lòng nguội như tro tàn, đời này cũng không thể đòi lại công bằng cho Cố Hữu, đời này cũng không thấy được báo ứng của Giang Hải.
Con trai của ông ta, đời này không làm được đàn ông nữa rồi.
Ông ta không cam lòng.
Cố Hiển lại lạnh lùng nhìn Cố Hữu.
Hết rồi, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Đến hôm nay Cố Hiển cũng không dám tin.
Giang Hải vừa xuất hiện, Cố gia sao lại cửa nát nhà tan.
Anh ta, chảng qua chỉ là một tên lái xe.
Anh ta, không phải chỉ là một đứa ở rể thôi sao?
Xe bị chặn lại, mấy người bịt mặt xông vào trong xe.
Con ngươi Cố Hiển co lại, ông ta đã hiểu, Lập Minh là muốn giết người diệt khẩu.
"Lập gia, thật ác độc." Cố Hiển cười thảm.
Một đao cứa cổ, máu tươi bắn ra, Cố Hiển trợn mắt ngã nhào xuống đất.
Sắc mặt Cố Hữu ảm đạm, cả người run rẩy: "Đại ca, xin tha mạng. Tôi và cha tôi đều là người của Lập gia, nếu anh dám động đến tôi, Lập gia sẽ không tha cho các anh..."
Một người bịt mặt gỡ khăn bịt mặt xuống, nham hiểm cười một tiếng: "Là cậu Hồ muốn tôi tới tiễn các người một đoạn đường, mày với lão già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158947/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.