Bên ngoài phòng, có một người trung niên áo trắng đang đứng đó, áo choàng dài, dáng người cao gầy, tay cầm quạt xếp, rất chi là xuất trần.
Giang Hải lấy một điếu thuốc ra, châm lửa.
Cả ngày đi cùng với Cố Uyển Như, nên chưa được điếu thuốc nào.
“Anh là Giang Hải?”
Giang Hải im lặng như không hề nghe thấy.
Theo Giang Hải thấy thì người trung niên này chẳng qua chỉ đang giả vờ.
Theo người trung niên thấy thì Giang Hải cũng đang giả vờ.
Thời đại nào rồi, ai không biết còn cho rằng ông già này là học sinh tới kinh đô đi thi ấy chứ.
Trong đêm mà mặc quần áo trắng cũng rất chi là dọa người.
“Ai đã lên kế hoạch này ở thành phố Giang Tư?” Người trung niên áo trắng nói thẳng vào vấn đề.
Giang Hải lạnh nhạt nói: “Tôi.”
“Ông Lương là do anh giết?” Người trung niên nhấc chân, chậm rãi bước về phía Giang Hải.
Giang Hải nhả một làn khói thuốc, im lặng không lên tiếng, lại xem câu hỏi của người trung niên áo trắng như gió thoảng bên tai.
“Tôi hỏi anh, là vinh hạnh của anh, cho thể diện lại không muốn à?” Người trung niên cất cây quạt đi, đi thẳng tới chỗ Giang Hải.
Sắc mặt Giang Hải chẳng có chút cảm xúc gì, gạt tàn thuốc lá về phía người trung niên.
Người trung niên xòe quạt ra, tia lửa bắn tung tóe khắp nơi.
Mà sau đó, Giang Hải đã ở gần bên cạnh cửa rồi.
Nụ cười nhạt nhòa, hai mắt sáng như sao.
Người trung niên âm thầm nói không tốt rồi, nhưng mà đã muộn.
Chỉ một chút thôi nhưng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158927/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.