Không còn nhận thức rõ ràng, ông Lương không hề nhận ra tính mạng của ông ta sẽ rơi vào tay một kẻ ngốc mà ông ta chưa từng coi ra gì. Người mà kẻ ngốc này quá mạnh, mạnh đến mức vượt qua cả phạm vi mà ông ta nhận thức được.
Chỉ ngắn gọn hơn mười dòng, đã ghi chép hết một đời của ông Tề. Đây từng là niềm tự hào của ông ta, vậy mà giờ lại là chứng cứ phạm tội. Trong phòng giám sát, Lan Gia Thác rất tức giận, nhưng anh ta không dám ra khỏi cánh cửa này.
Giang Hải, chính là kẻ tàn nhẫn đã giết chết Hoắc Ngụy. Chỉ có lặng lẽ chờ đợi ở phòng giám sát này, anh ta mới an toàn. Bỗng nhiên cửa phòng giám sát bị đá văng ra khiến Lan Gia Thác giật mình, trong lòng bỗng nổi lên dự cảm chẳng lành.
"Anh là ai?" Lan Gia Thác nhìn chằm chằm Thất Hồn, run rẩy hỏi.
Thất Hồn đội chiếc mũ che kín mặt, lúc này còn chưa phải lúc để mọi người biết đến thân phận của Thiên thần sa đọa. Thất Hồn tay cầm bút đang nhỏ máu, yên lặng không nói lời nào.
"Ken két..."
"A..."
Lan Gia Thác kêu thảm thiết, một bên cánh tay bị chiếc bút kia làm gãy. Phá bỏ ổ cứng giám sát xong, Thất Hồn xoay người rời đi.
Lan gia,
Lan Thương và Lan Kiều ngồi thư giãn, bọn họ đang đợi, đợi tin tức từ ông Lương. Lan Thương vốn tưởng dùng một người có vóc dáng tương tự rồi trang điểm ăn mặc vào là có thể lừa gạt được người khác, lại không ngờ rằng tất cả mánh khóe ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158903/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.