“Cháu muốn hút máu Cố thị sao?” Cố Tùng trách cứ.
"Không…không phải..." Cố Uyển Như khóc nấc nhìn Cố Hiển : "Đều là cậu ép cháu."
Cố Hạo Dân lạnh lùng nói: "Cháu không nên đổ oan cho chúng ta, không ai làm gì cháu cả?"
“Oan uổn mọi người?” Cố Uyển Như kiên cường chất vấn: “Mọi người làm gì đã quên cả rồi sao?”
Cố Tùng nhìn mọi người, cũng chất vấn: "Có chuyện gì?"
Cố Vân Lệ nức nở khóc, nét mặt của Lôi Nhân Hào rất bình tĩnh, vỗ về an ủi bà. Những khác chỉ biết im lặng.
Cố Thụy Long bối rối: "Chuyện gì cũng không quan trọng bằng sức khỏe của cha."
Cố Tùng lớn tiếng quát: “Có chuyện gì?”
Cố Thụy Long quay sang Cố Uyển Như, cười gượng: "Uyển Như…kết hôn rồi."
“Kết hôn? Với ai?” Cố Tùng vô cùng tức giận, cảm thấy lồng ngực muốn bùng nổ.
Cố Thụy Long giả vờ đau lòng, cứ như có khổ mà không nói được. Cố Hiển nhìn Giang Hải, ậm ừ: "Cưới một tài xế…cũng ở rể."
“Đồ khốn nạn.” Cố Tùng vô cùng tức giận, nếu không phải quá yêu thì ông đã lao vào đánh chết mấy đứa con trời đánh này.
Nhưng cũng không quên ném mọi thứ vơ được về phía Cố Uyển Như. Cô sợ hãi, nếu như không trốn, thì những vật kia đủ ném chết cô. Anh em Cố gia đều tỏ vẻ đắc ý, cho dù Cố Uyển Như có làm gì cũng vô dụng.
Đừng mơ chia tài sản với họ!
"Ông ngoại, cháu là bị ép, bị các cậu ép!” Cố Uyển Như hét lên, vô cùng ấm ức.
Cố Hạo Dân lạnh lùng nói: "Ồ, ép? Ai ép? Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158880/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.