"Anh nghĩ tôi đứng đây ở không à?" Giang Hải lạnh lùng nói.
"Ồ, mày nghĩ mày là ai, biết điều thì né qua một bên đi." Cố Hữu hừ lạnh.
Giang Hải không lùi lại mà càng tiến gần hắn ta: "Cố thiếu, nghe nói anh từng xông vào văn phòng Cố Uyển Như?"
"Ồ, hôm đó tao..." Cố Hữu lại cảm thấy không cần nhiều lời với một kẻ ở rể: "Mày nghĩ mày đáng để tao giải thích. Còn cô ta, chỉ cần lột sạch tự dâng tới..."
Giang Hải lộ nụ cười gian xảo khiến hắn ta hiểu lầm: "Ồ? Chú em đây muốn cùng anh thưởng thức? Được."
"Anh thích chú rồi đấy!"
Cố Hữu vô cùng hài lòng: "Chú cũng biết điều đó, được, anh chơi chán sẽ cho chú dùng..."
Giang Hải tới gần Cố Hữu , nụ cười kia như ẩn chứa sự tàn nhẫn: "Cố thiếu, anhsai rồi, tôi định nhắc…bi anh sẽ nát."
"Cái gì?"
"A...a…a…"
Cố Hữu hét thảm, ôm lấy phần dưới, nằm lăn lóc kêu thảm. Giang Hải khống chế lực rất tốt, vẫn giữ lại một bên cho Cố Hữu.
Giang Hải ngồi xuống, mỉm cười nhìn Cố Hữu : "Nhắn với Cố Hiển cố gắng sinh thêm một đứa con trai. Vì có lẽ anh không ổn rồi."
Cố Hữu đau nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày, cứ, chờ, đó, tao sẽ, không để yên…"
Cố Uyển Như sợ hãi, việc Giang Hải ra tay làm cô vô cùng bất ngờ, một giây trước còn cười biến thái với Cố Hữu, một giây sau đã tung một cú đã kia.
Cô vội đẩy đẩy Giang Hải: "Đi nhanh thôi, anh ta không phải là người dễ bắt nạt đâu, nhất định sẽ tìm người đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158867/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.