Hồng hộc…
Hồng hộc…
Tô Hỷ Lai thở ra những tiếng nặng nề. Vừa rồi, anh đã chạy đi rất lâu, chính anh cũng không biết là mình đã chạy được bao xa. Nhưng lúc này, âm thanh của con tinh tinh kia đã không thể nào nghe thấy được nữa. Trong lòng của Tô Hỷ Lai nhất thời hơi có một chút nhẹ nhõm thở ra.
Thế nhưng, còn chưa đợi cho Tô Hỷ Lai kịp phục hồi lại thể lực. Thì phía sau lưng của anh đột nhiên truyền đến một tiếng hí nhỏ. Ngay sau đó, Tô Hỷ Lai nhìn thấy con Lân đang chăm chú đuổi theo phía sau lưng của mình.
Mặc dù nhìn dáng chạy của nó có vẻ rất chật vật, nhưng tốc độ lại so với Tô Hỷ Lai không hề thua kém một chút nào. Trong lúc nhất thời, bước chân của Tô Hỷ Lai không khỏi ngừng lại. Ánh mắt của anh cũng nhìn về phía nó, lộ ra mấy phần nghi hoặc.
“Mày chạy theo tao làm gì?”
Thật sự, nhìn thấy bóng dáng của con Lân đang đuổi theo phía sau, trong lòng của Tô Hỷ Lai rất hoảng. Anh làm sao không thể nhìn ra được, con tinh tinh kia r đối với con Lân này rõ ràng vô cùng ý. Nếu không, lúc nó phát hiện ra Linh Minh Nguyệt muốn tiếp cận về phía con Lân, lộ ra ý định cướp đoạt bảo vật ở trên người của nó, con tinh tinh sẽ không tức thì nổi giận, một tay trực tiếp đập xuống.
Đối với tình huống của Tô Hỷ Lai lúc này mà nói, một khi để cho con tinh tinh kia truy theo dấu vết đuổi theo, thì anh cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361666/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.