Thời gian có thể trôi qua rất dài, cũng có thể chỉ vừa trôi qua không được bao lâu. Nhưng cơ thể của Trịnh Tố Trinh lúc này cảm giác vô cùng dễ chịu. Vết thương ở trên ngực trái của cô, hiện tại đã hoàn toàn bình phục, ngay cả vết sẹo cũng nhạt đi rất nhiều.
Hơn nữa, cô có cảm giác toàn bộ cơ thể của mình lúc này tràn đầy sinh lực. Giống như có một luồng năng lượng dồi dào nào đó, không ngừng đem từng cái tế bào của cô bùng nổ, để cô có chút nhịn không được, chỉ muốn mở miệng ra hét to lên một tiếng.
Nhưng đúng vào lúc này, bên tai cô đột nhiên truyền đến một chút âm thanh nhẹ nhàng. Mà âm thanh này, để cô cảm giác vô cùng quen thuộc.
“Tố Trinh, em đã tỉnh rồi sao?”
Nghe được giọng nói của người đàn ông quen thuộc, hai mí mắt của Trịnh Tố Trinh không ngừng mở ra. Khi thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông trước mặt, nước mắt của cô không cách nào kiềm chế được, tự nhiên rơi xuống.
“Anh… anh Hỷ Lai.”
Trong miệng của cô khô khan phát ra từng tiếng kêu khẽ. Nhưng âm thanh của cô quá mức nghẹn ngào, để cho người bên cạnh khó có cách nào nghe rõ. Tô Hỷ Lai biết, nước thuốc mà mình cùng với bác sĩ Suri tốn công điều chế ra, hiện tại đã phát huy ra tác dụng của nó. Nhất thời, trong lòng của anh vô cùng mừng rỡ, đưa hai tay nắm chặt lấy bàn tay gầy gò của Trịnh Tố Trinh.
“Tốt, tốt quá rồi! Rốt cuộc em cũng có thể tỉnh dậy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361645/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.