Chương trước
Chương sau
Chuyện diễn ra thật sự quá mức bất ngờ, Tô Hỷ Lai hoàn toàn không hay biết việc gì xảy ra. Đợi đến lúc đưa mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, lúc này Tô Hỷ Lai mới phát hiện ra được mình đã bị kéo đến một chỗ không gian khác. Hơn nữa, năng lượng ở nơi này vô cùng nồng đậm, để cho âm thanh của hệ thống không ngừng kích động phát ra.
“Tích tích tích… phát hiện ra được năng lượng không xác định.”
“Tích tích tích… phát hiện ra được năng lượng không xác định.”
“Tích tích tích… phát hiện ra được năng lượng không xác định.”

“Tích tích tích…”
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Tô Hỷ Lai, anh nhanh chóng phát hiện ra mặt đất dưới chân mình, vậy mà lại là một bộ hài cốt vô cùng khổng lồ. Với lại, bốn phía quanh đầy đều lấp lánh những viên đá thăng cấp, để cho tâm linh của Tô Hỷ Lai cảm thấy kích động vô cùng.
“Trời ạ! Rốt cuộc đây là nơi nào?!”
Từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, chưa bao giờ Tô Hỷ Lai cảm thấy tinh thần của mình bị kích thích nhiều đến như vậy. Với lại, từ thông tin của hệ thống Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo phát ra, Tô Hỷ Lai có thể xác định, nơi này chính là tòa bí động được ẩn giấu phía sau tường băng.

Hơn nữa, trong bí động này ngoại trừ đá thăng cấp, thì Tô Hỷ Lai cũng phát hiện ra mấy gốc thực vật, cao khoảng chừng hơn nửa thân người lớn. Trên thân cây, còn mọc lên mấy khỏa trái cây màu đỏ tươi. Khi chăm chú nhìn đến, rất dễ dàng sinh ra ảo giác, giống như đang có một cái đầu rồng bằng máu liên tục vang lên những tiếng thét gào.
Không cần nhờ đến hệ thống, Tô Hỷ Lai cũng có thể phân biệt ra được, đây là mấy gốc Long Huyết Quả. Chỉ có điều, Tô Hỷ Lai thật sự không có nghĩ đến. Ở bên ngoài, người của mình phải vất vả lắm mới tìm về được một khỏa trái cây. Nhưng trong cái bí động này, chỉ cần tùy tiện liếc mắt nhìn qua một cái, liền có thể dễ dàng trông thấy Long Huyết Quả xuất hiện ở trước mặt. Hơn nữa, trên mỗi thân cây, còn có không ít trái cây đã bắt đầu chín muồi, thành thục.
Nhưng mà, còn không đợi cho Tô Hỷ Lai kích động đi qua. Dưới chân của anh lúc này giẫm phải một đồ vật gì đó, để cho ánh mắt của anh không khỏi trợn trừng lên, lộ ra vô tận kinh ngạc.
“Cái… cái này, như vậy cũng được sao?”
Không biết từ lúc này, dưới bàn chân của Tô Hỷ Lai lúc này là một gốc Cỏ Xương Rồng đã bị chính anh giẫm bẹp. Nếu như không phải liếc mắt nhìn sang bốn phía xung quanh, phát hiện toàn bộ trong tòa bí động này đều mọc đầy Cỏ Xương Rồng, có lẽ Tô Hỷ Lai đã hối hận đến ruột đều xanh.
Chỉ có điều, lúc này Tô Hỷ Lai thật sự đã không biết biểu lộ cảm xúc của mình như thế nào. Nếu như, anh đem việc này nói lại cho bác sĩ Suri cùng với thành viên của viện nghiên cứu. Đến lúc đó, không biết là bọn họ có bị dọa ngốc hay không?
“Ha ha ha, phát, hôm nay mình thật sự phát tài rồi!”
Không cách nào đè nén được kích động trong lòng. Đồng thời, ở xung quanh cũng không có ai. Rốt cuộc, Tô Hỷ Lai cũng không nhịn được nữa, một tay vừa bóc lên một gốc Cỏ Xương Rồng, một tay vừa quơ lấy một khỏa Long Huyết Quả, lớn tiếng kêu to lên một trận.
“Hống! Hống!”
“Ngao… ô…”
Nhưng mà, Tô Hỷ Lai lại không nghĩ đến, một tiếng kích động này của mình, vậy mà giống như chọc phải bầy ong vỡ tổ. Bốn phía xung quanh, bắt đầu vang lên những tiếng gầm rú của bầy thú.
Ngay sau đó, từ trong một chỗ rừng cây âm u, đi ra một bầy dị thú, có một nửa thân hình giống như loài sói. Nửa phần đầu trên, lại cực kỳ giống với đầu rồng ở trong truyền thuyết.
Nhất thời, mí mắt của Tô Hỷ Lai không khỏi trực nhảy. Bởi vì, số lượng của bầy Long Lang này thật sự nhiều lắm, chí ít cũng phải có hơn mấy chục con. Với lại, thân hình của mỗi một con Long Lang đều to lớn như trâu rừng, ánh mắt của chúng lại lấp lánh ánh lửa, vô cùng quỷ dị.
“Ực!”
Trong miệng âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt, bước chân của Tô Hỷ Lai hơi hơi lùi về phía sau một chút. Mặc dù thực lực của đám Long Lang này, so với Băng Sương Cự Mãng phải yếu hơn không ít. Nhưng người xưa có câu nói, anh hùng khó địch tứ thủ. Mà lúc này, ở trước mặt của Tô Hỷ Lai chính là rậm rạp một bầy dị thú. Anh không có niềm tin chắc chắn, mình có thể đối phó được bầy Long Lang này.
Chỉ có điều, hiện tại bức tường ma pháp trận đã biến mất, anh cũng không có cách nào rời khỏi bí động này. Thế nên, ngoài việc liều mạng chống lại bầy thú, Tô Hỷ Lai thật sự cũng không nghĩ ra được phương pháp nào ổn thỏa.
“Ngao, ô!!!”
Giống như tiếng trống hiệu lệnh. Âm thanh của con sói đầu đàn vừa vang lên, bầy Long Lang liền điên cuồng lao tới, muốn đem kẻ xâm nhập là Tô Hỷ Lai xâu xé thành từng mảnh nhỏ.
Thế nhưng, ngay tại lúc này âm thanh của hệ thống ở trong đầu của Tô Hỷ Lai cũng đột ngột vang lên.

“Tích tích tích… hệ thống thăng cấp hoàn tất. Chúc mừng ký chủ, mở ra phiên bản 2.0. Hiện tại, ký chủ có thể thông qua kỹ năng thấu thị, xem được thông tin cũng như nhược điểm của bất kỳ sinh vật gì trong phạm vi không quá mười mét. Đồng thời, ký chủ có thể tạm thời sử dụng không gian vật phẩm, lưu trữ vật phẩm không ẩn chứa sinh mệnh. Tích tích tích…”
Nghe âm thanh nhắc nhở này của hệ thống, trong lòng của Tô Hỷ Lai cảm thấy vô cùng chấn động. Nhất là, trên tay phải của anh lại đột nhiên hiện ra một cái vòng đeo tay không rõ được làm từ vật liệu gì, nhưng phía trên có rất nhiều đường vân màu xanh lam, giống như là mạch điện chạy ở xung quanh. Hơn nữa, nhìn bề ngoài của nó thật sự rất phong cách.
Nhưng mà, điều làm cho Tô Hỷ Lai cảm thấy chấn động nhất. Chính là hai mắt của anh. Lúc này, không biết bằng cách nào đó, mỗi lần ánh mắt của anh lướt qua thân thể của một con Long Lang, phía trên người của bọn chúng đều hiện lên những cái chấm nhỏ màu đỏ. Theo phân tích của hệ thống, thì chỉ cần anh công kích trúng lên những cái chấm đỏ này, nhất định đối thủ sẽ gặp phải bạo kích.
Thế nhưng, còn không đợi cho Tô Hỷ Lai kịp thích ứng với kỹ năng mới này của mình. Một con Long Lang có bộ long màu xám trắng, đưa ra móng vuốt sắc bén của nó, muốn đem cổ họng của Tô Hỷ Lai xé rách.
Theo phản xạ một cách tự nhiên, nắm tay của Tô Hỷ Lai nhanh chóng vung ra, nhắm ngay trên đỉnh đầu của nó đánh tới.
Ầm!
Một quyền này Tô Hỷ Lai cũng không có đánh hết lực. Nhưng không rõ vì sao, con sói xám ở trước mặt lại vô cùng đau đớn, trong miệng nó hét thảm một tiếng. Sau đó, cả thân hình của nó cứ như thế rủ rượi, rơi xuống mặt đất.
Đến lúc này, Tô Hỷ Lai mới phát hiện ra chỗ vị trí mà mình đánh trúng, lại vừa vặn chính là vị trí chấm đỏ xuất hiện ở trên người của nó.
Trong lòng mừng rỡ, biết được công dụng khác thường của hệ thống. Tô Hỷ Lai không một chút do dự, lại hướng về phía một con Long Lang khác đánh tới.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Cũng không biết công kích bao nhiêu lần, đồng thời cũng không rõ có bao nhiêu con Long Lang bị chính mình giết chết. Tô Hỷ Lai chỉ biết, mỗi lần mình vung ra một quyền, đều chuẩn xác đánh trúng về phía điểm đỏ ở trên người của bọn chúng. Sau đó, hầu như mỗi một con Long Lang đều bị một quyền này của anh hạ gục.
Đợi đến khi Tô Hỷ Lai lần nữa đưa mắt nhìn lại. Anh mới giật mình phát hiện ra, ở xung quanh mình lúc này vậy mà chất lên một ngọn núi nhỏ thi thể của bầy Long Lang. Mặc dù không phải con Long Lang nào cũng bị anh giết chết, nhìn tỉnh cảnh thê thảm của chúng thật sự để anh rất giật mình.
Đồng thời, ánh mắt của Tô Hỷ Lai cũng bắt đầu lộ ra mấy phần hưng phấn. Tuy rằng hệ thống đột nhiên tăng cấp, để cho Tô Hỷ Lai cảm thấy vô cùng nghi ngờ. Nhưng hiện tại, xem chừng việc thăng cấp của nó lại rất vừa lúc. Nếu không, Tô Hỷ Lai cũng dám chắc, mình có thể an toàn rời khỏi nơi này hay không.
“Ngao, ô!!!”
Nhìn thấy đồng loại của mình đều bị đánh gục dưới chân của một tên nhân loại, con Long Lang thủ lĩnh lúc này ánh mắt tràn đầy phẫn nộ. Nó ngửa cổ lên trời, hú to một trận, giống như thay cho đồng loại của mình phát tiết ra sự tức giận.

Ngay sau đó, Tô Hỷ Lai thấy được, thân thể của con Long Lang thủ lĩnh đang lao nhanh từ phía trong rừng cây, hướng về phía mình xông tới.

Nhưng mà, khác hẳn với những con Long Lang vừa mới bị Tô Hỷ Lai đánh gục. Con Long Lang thủ lĩnh này không chỉ có thân hình to lớn, so với một con voi trường thành còn muốn lớn hơn một vòng. Mà động tác của nó, cũng vô cùng cẩn thận.

Ở trước mặt của Tô Hỷ Lai, chỉ thấy thân hình của con Long Lang thủ lĩnh lúc này lóe lên một cái. Sau đó, cả thân hình của nó bỗng dưng biến mất ở trước mặt, rồi vòng ra phía sau lưng của Tô Hỷ Lai.

Bởi vì tốc độ của nó quá nhanh, cho dù Tô Hỷ Lai có thể thông qua kỹ năng của hệ thống, phát hiện ra được yếu điểm ở trên người của nó. Nhưng mà, đợi cho Tô Hỷ Lai kịp phản ứng lại. Phía sau lưng của anh đã truyền đến một trận gió lạnh.

Trong lòng nhất thời giật mình, thân hình của Tô Hỷ Lai cũng nhanh chóng chuyển động, mục đích là muốn tránh đi một kích đánh lén này của con Long Lang thủ lĩnh.

Chỉ có điều, tốc độ của con Long Lang này thật sự nhanh lắm. Thân hình của Tô Hỷ Lai chỉ vừa mới chuyển động, đã bị móng vuốt sắc nhọn của nó lạnh lẽo đâm xuống.

Đùng!

Ngay lập tức, thân hình của Tô Hỷ Lai bị đập bay ra ngoài.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.