“Khoan đã, cậu… cậu đừng có qua đây. Chúng ta… chúng ta có thể nói chuyện được không? Tôi… tôi thật sự có thông tin liên quan đến sự mất tích của mẹ câu vào mười sáu năm trước!”
Tưởng rằng mấy lời này của mình có thể để cho Tô Hỷ Lai thay đổi ý định. Nhưng lúc này, toàn bộ cơ thể của anh đều tràn ngập lửa giận, nào có chú ý đến mấy lời nhảm nhỉ của bà ta.
“Các người còn đứng đó làm gì? Mau tới đây ngăn cậu ta lại. Chỉ cần ai có thể đem cậu ta ngăn lại, tôi sẽ thưởng cho mỗi người hai chục triệu. Không, là năm chục triệu, mỗi người sẽ được thưởng thêm năm chục triệu!”
Thấy lời nói của mình hoàn toàn không có một chút tác dụng gì, Trương Tuyết Mai chỉ có thể hướng về phía đám vệ sĩ vẫn còn đứng ở phía sau lưng của Tô Hỷ Lai, hô lên với một ít hy vọng cuối cùng.
Quả nhiên, nghe đến có tiền thưởng, tức thì ánh mắt của mấy tên vệ sĩ này liền sáng bừng lên. Trong lòng của bọn họ, mặc dù bị khí thế của Tô Hỷ Lai hù dọa. Nhưng thực chất, bọn họ cho rằng quân số bên phía mình đông hơn. Cùng lắm, mỗi người chịu một chút vết thương ngoài da. Sau đó đem kẻ này bắt được, như vậy chẳng phải là sẽ kiếm được một món hời lớn hay sao?
Vừa nghĩ như vậy, liền có người nhịn không được, xông lên phía trước, hướng về phía Tô Hỷ Lai vung quyền.
Nhưng mà, toàn bộ hành động của bọn họ, ở trong mắt Tô Hỷ Lai lúc này chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361624/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.