Tiếng la hét này của Trần Đức Minh, hiển nhiên hai người Tô Hỷ Lai có thể nghe thấy. Bất quá, sắc mặt của Tô Hỷ Lai hoàn toàn không có một chút biến đổi nào, trên khuôn mặt của anh ta vẫn treo lên một nụ cười rất thản nhiên.
Chỉ có điều, sắc mặt của Lý Mỹ Kỳ đã hơi có phần tái nhợt. Cô vô cùng sợ hãi, ôm lấy cánh tay của Tô Hỷ Lai, thấp thỏm nói ra.
“Anh Hỷ Lai, hay là chúng ta đi nhanh đi! Tên Trần Đức Minh này là con trai của chủ tịch thành phố. Nhà của hắn thật sự rất có thế lực, hơn nữa em nghe nói bình thường hắn còn hay chơi với một đám lưu manh. Những tên này đều là một đám người liều mạng, anh không nên đấu với bọn họ!”
Cảm nhận được sự quan tâm của cô em gái dành cho mình, Tô Hỷ Lai không khỏi cười xòa, vuốt tóc trên đầu cô.
“Em yên tâm đi, chỉ là một đám lưu manh mà thôi, anh còn không sợ!”
Cuộc nói chuyện của hai người mặc dù Trần Đức Minh không thể nghe rõ, nhưng nhìn vào sắc mặt của bọn họ, hắn có thể đoán ra được đại khái vài phần. Nhất thời, ánh mắt của hắn liền trở nên ác độc, nhìn thẳng về phía Tô Hỷ Lai.
“Mày đừng vội đắc ý, lát nữa người của tao sẽ tới. Đến lúc đó, cho dù mày có muốn quỳ xuống xin tha thứ cũng đã muộn!”
Nói xong lời này, ánh mắt của Trần Đức Minh vẫn không quên liếc xéo qua nhìn về phía Lý Mỹ Kỳ, bên trong ẩn chứa một sự tàn nhẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361590/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.