“Cậu Tô, Tô thiếu gia! Tôi van xin cậu, cậu hãy tha thứ cho tôi đi có được không? Từ đây trở về sau, tôi không dám gây sự với cậu nữa, cũng không tranh giành vợ với cậu nữa! Chỉ cần cậu có thể tha thứ cho tôi, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời cậu!”
Trước ánh mắt vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ của hai mẹ con nhà họ Triệu, Quách Ngọc Hưng trực tiếp quỳ ở trước mặt của Tô Hỷ Lai, hướng về phía anh ta dập đầu, lôi kéo.
Thế nhưng, đáp lại hắn ta là khuôn mắt vô cùng lạnh lùng của Tô Hỷ Lai.
“Đừng nghĩ rằng lời tôi vừa nói chỉ là nói suông. Cơ hội lúc trước tôi đã trao cho anh, nhưng anh không biết quý trọng mà thôi. Bây giờ, anh có hai sự lựa chọn, một là anh tự mình rời khỏi thành phố này. Hai là, tôi sẽ cho người, đem anh ném ra bên ngoài. Hai lựa chọn này, anh muốn lựa chọn như thế nào thì tùy anh!”
Uy hiếp!
Tô Hỷ Lai lúc này chính là đang trần trụi uy hiếp, nhưng Quách Ngọc Hưng không dám có một câu phản đối, hắn còn giống như một con chó bị chủ bỏ rơi, vô cùng hoảng sợ, ôm lấy bắp đùi của Tô Hỷ Lai mà khóc lóc van xin.
“Cậu chủ Tô, tôi đã biết sai rồi! Tôi van xin cầu, xin cậu hãy tha thứ cho tôi đi, đừng đuổi tôi rời khỏi thành phố này nữa có được không?”
“Con rể Hưng, vì sao con lại quỳ lạy một thằng vô dụng như nó? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, con mau đứng lên giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/277112/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.