“Tô Hỷ Lai, mày chỉ là một đứa con hoang. Mày có tư cách gì thừa kế tài sản của nhà họ Tô?
Mày hãy cút ra khỏi đây ngay đi!”
Từ bên trong từ đường của nhà họ Tô, thân ảnh của Tô Hỷ Lai chập chững bước ra khỏi nhà, ánh mắt
đỏ hoe, phía trên còn lưu lại mấy giọt nước mắt chưa kịp khô.
“Ha ha ha, một thằng con hoang miệng đầy hôi sữa, còn muốn đấu với tao, tranh đoạt tài sản với
con trai của tao à? Đúng là quá mức buồn cười, ha ha ha!”
Trong đầu của Tô Hỷ Lai lúc này, văng vẳng vang lên tiếng cười tràn đầy châm chọc của người mẹ
kế, ả đàn bà độc ác, đã từng đẩy mẹ cậu ta xuống vực thẳm, độc chiếm toàn bộ gia tài của nhà họ Tô.
…
“Anh là tên khốn nạn, anh dám rời bỏ tôi, vứt tôi ở lại nơi này, tôi hận anh!”
Trên đường đi lang thang, ánh mắt của Tô Hỷ Lai bất chợt bắt gặp một thân ảnh yếu đuối, say
khướt, lảo đảo ở trên thành cầu, giọng nói tràn đầy oán hận, lúc cười, lúc khóc, ngửa cổ lên trời liên tục gào thét.
“Này cô, cô đang định làm gì đấy? Nước ở dưới rất sâu, nếu cô nhảy xuống, chết sẽ rất khó coi!”
“Anh là ai? Anh đến đây làm gì? Tôi chết có khói coi hay không thì có liên quan gì đến anh? Anh mau cút đi!”
Nhìn thấy gã đàn ông xa lạ đang tiến về phía mình, cô gái còn đang đứng đung đưa ở trên thành cầu, không khỏi tức giận gắt lên một trận.
Thế nhưng, gã đàn ông này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/277102/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.