Chiếc xe đỗ ở trước cửa, là xe của Trần Tuấn Sinh! 
Chu Dương không ngờ rằng Trần Tuấn Sinh đến Tạ gia sớm như vậy. 
Anh thậm chí còn định quay đầu đi, nhưng khi nghĩ về bản thân mình nhiều năm như vậy đều khúm na khúm núm, không chỉ Tạ gia mà còn nhiều người khác đều coi thường anh, đến anh còn coi thường chính mình. 
Bây giờ anh không còn là một thằng ở rể hèn nhát nữa, những tủi nhục đó, anh hà cớ gì phải chịu nữa! 
Chu Dương không nói lời nào, chậm rãi bước lên lầu, đến trước cửa Tạ gia. 
Đứng trước cửa, Chu Dương có thể nghe rõ nhưng âm nhanh náo động phát ra từ căn phòng. 
“Cốc cốc!” 
Chu Dương nhẹ nhàng gõ cửa. 
Trong chốc lát, cánh cửa được mở ra. Tạ Linh Ngọc có chút kinh ngạc nhìn Chu Dương. Cô không ngờ Chu Dương sẽ đến. 
Chu Dương nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt cô và cảm thấy có chút nhói lòng. Đây từng là nhà của anh, nhưng giờ đây, Tạ Linh Ngọc lại thấy ngạc nhiên khi anh trở về. 
“Linh Ngọc, ai vậy?” 
Giọng của bà Tạ phát ra từ bên trong. 
“Mời vào.” 
Tạ Linh Ngọc nhẹ nhàng nói. 
Chu Dương cố nén sự đau lòng và nặng nề bước chân vào phòng. 
“Sao lại là cậu? Chu Dương, cậu đến đây làm gì?” 
Nhìn thấy Chu Dương, giọng nói của bà Tạ đột nhiên tăng lên vài âm điệu, với khuôn mặt ngạc nhiên, đầy ghê tởm. 
“Ayyo, đây không phải là Chu Dương sao? Sinh nhật của mẹ vợ, cậu là con rể mà sao giờ này mới đến?” 
“Đúng đấy, không phải là làm ăn không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/210942/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.