Chu Dương không dám bác bỏ tập tục của ngôi làng này.
Cũng không thể nói là không dám, chỉ là anh không muốn xảy ra xung đột với những người dân trong làng.
Tuy rằng phát sinh xung đột thì người chịu thiệt nhất định sẽ là dân làng, nhưng đối với Chu Dương mà nói, mấy chuyện này không quan trọng, anh đứng ở vị trí quá cao rồi.
Những gì anh nhìn đến, đã không còn chỉ là lợi ích của riêng mình nữa, mà đã đạt đến trình độ có thể suy nghĩ vì tất cả mọi người.
Mặc dù anh biết, tập tục này rất vớ vẩn, tám phần là ngày trước mấy thầy cúng đó lừa gạt dân làng này, nhưng ấn tượng này truyền từ đời này qua đời khác, đã ăn sâu bén rễ vào tâm trí người dân ở đây.
Nếu Chu Dương trực tiếp bác bỏ tập tục của bọn họ, rất dễ khơi dậy sự phản cảm từ họ, đến khi ấy càng thêm tốn công giải thích, rất dễ xảy ra xung đột.
Trường hợp xảy ra xung đột, Chu Dương sẽ làm ra chuyện gì, ngay cả bản thân anh cũng không dám đảm bảo.
Vì vậy anh không hề bác bỏ tập tục, mà xuống tay từ tên thầy cúng.
“Nghe đây, thầy cúng này của các người mới là hóa thân của ác quỷ!”, Chu Dương lớn tiếng nói.
Dân làng đều sửng sốt trong chốc lát, nhưng một lúc sau ánh mắt nhìn Chu Dương đã không còn thân thiện nữa.
Thầy cúng đã sống ở ngôi làng này hơn hai mươi năm, mà Chu Dương thì sao? Anh chẳng qua chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206246/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.