Chu Dương vừa dứt lời, lập tức có người lên tiếng: "Tôi hiểu rồi, nhìn xem đây là ý gì, rõ ràng là Chu gia cúi đầu với Phong gia mà!" 
 "Không hổ là Phong gia, anh hùng như lời đồn quả nhiên có thể diện, ngay cả Chu gia vốn được mệnh danh là gia tộc hạng nhất thủ đô cũng phải nể mặt ông ấy!" 
 "Đây đâu chỉ là nể mặt? Phong gia đã đánh người của Chu gia, mà Chu Dương lại phải xin lỗi, đây rõ ràng là vì Chu gia sợ Phong gia!" 
 "Phong gia thật là hùng mạnh! Thế thì quét sạch luôn Chu gia để trừ hại cho dân đi, để họ đỡ phải ra ngoài ức hϊế͙p͙ bà con!" 
 Có lẽ là bởi vì thái độ nhận lỗi của Chu Dương quá tốt nên lập tức có người đề cập đến chuyện Phong gia san bằng toàn bộ Chu gia. 
 Dù sao thì bọn họ cũng không có gì phải sợ, nơi này là Thí Phong Các! Người của Chu gia có huênh hoang đến đâu cũng không dám làm càn ở đây! 
 Hắn hét lên như vậy thì đã làm sao? 
 Nhưng hắn vừa hét xong, Chu Dương ở đằng kia liền chú ý đến hắn. 
 “Cậu, lại đây”, Chu Dương ra hiệu. 
 Đó là một nhân viên văn phòng đeo cặp kính vàng, coi bộ cũng có chút kiến thức, đang làm việc trong một công ty lớn. 
Nhưng loại người này chỉ ở mức trung bình, tuy bề ngoài làm việc trong công ty lớn nhưng thực tế lương bèo bọt đến đáng thương, áp lực cuộc sống thường ngày cũng rất lớn, nên đặc biệt ghen tị với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206226/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.