Mọi người trong Chu gia nhất thời không phản ứng với lời nói của Chu Dương.
Giám sát sự phát triển sau này của Chu gia, điều này có ý nghĩa gì?
Mọi người đều im lặng cho đến khi Chu Dương nói tiếp: “Xem ra mọi người không có thành ý gì”.
“Luôn miệng gọi tôi là thiếu gia, nhưng tôi muốn ở trong nhà này, xem các người rốt cuộc có đổi ý hay không cũng không làm được?”, Chu Dương giả vờ nói với khuôn mặt thờ ơ.
Lần này, bọn họ đã hiểu.
Vì Chu Dương nói ra bốn chữ quan trọng nhất.
Ở lại nhà này.
Thì ra là ý này!
“Ồ, không, chúng tôi có thể làm được, có thể làm được!”, đại trưởng lão phản ứng trước, vội vàng nói với Chu Dương: “Thiếu gia, cậu hoàn toàn có thể yên tâm! Chúng tôi nhất định sẽ làm theo lời cậu nói!”
“Đúng, đúng! Chào đón thiếu gia quay về!”
Chu gia lại vang lên tiếng hoan hô.
Mà tiếng hoan hô lần này càng nồng nhiệt hơn mọi lần.
Đã bao nhiêu năm Chu gia chưa từng xuất hiện cảnh tượng như bây giờ?
Đại trưởng lão, nhóm người cấp cao chủ chốt và Chu Hằng Thiên trầm mặc nhìn mọi người sùng kính Chu Dương, tất cả là niềm vui xuất phát từ đáy lòng.
Cứ như vậy, Chu Dương ở lại thủ đô một thời gian, anh cũng không bảo Hổ gia quay về, để Hổ gia ở lại thủ đô điều hành tập đoàn Chu Thị của mình.
Nhìn theo cách này, thủ đô dường như có hai Chu gia.
Nhưng đây chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206220/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.