“Anh nghe đến cái tên Chu Dương, Chu tiên sinh bao giờ chưa?”, người thanh niên lái xe tiếp tục nói: “Không phải chứ, lại còn có người chưa từng nghe đến tên của Chu tiên sinh nữa sao?”
“Mặc dù tôi thấy anh quê mùa thật đấy, nhưng tôi cũng không ngờ anh lại thiển cận đến vậy!”
“Chu tiên sinh được xem là người đứng đầu của thành phố Đông Hải, thử hỏi cả thành phố Đông Hải này lại có ai dám đắc tội với anh ấy chứ?”
“Chúng tôi là đàn em của Chu tiên sinh, chỉ đeo tai nghe khi lái xe thôi, lẽ nào còn có người dám gây rắc rối cho chúng tôi sao?”
Tên lái xe dương dương tự đắc nói.
Hiển nhiên, người có thể làm việc cho Chu Dương là người vô cùng may mắn, cho dù bọn họ chẳng phải đàn em làm việc trực tiếp dưới trướng Chu Dương.
Nhưng chỉ cần như vậy thôi cũng đủ khiến bọn họ kiêu ngạo lắm rồi.
Chu Dương chẳng biết nói gì nữa.
Người anh em, cho dù cậu chỉ là đàn em của Hổ gia nhưng quả thực cậu cũng được xem là người của tôi.
Có điều bản thân Chu Dương cũng đâu có kiêu ngạo như vậy đâu!
Điều lệ an toàn nhất khi lái xe định phải tuân thủ theo chứ, đối với người bình thường mà nói, lỡ xảy ra tai nạn một lần thì rất có thể sẽ phá hủy cả một gia đình đấy!
“Chu Dương mà cậu nói ấy quả thực tôi đã từng nghe nhắc đến rồi, nhưng tôi nghĩ rằng dù anh ta ở đây thì có lẽ anh ta cũng sẽ không cho phép các cậu lái xe như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206202/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.