“Ai cho phép anh dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi?” 
 Hoàng đế tiên sư híp mắt, trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm: “Anh cho rằng anh là cái thá gì hả mà dám dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi?” 
 “Còn nữa, anh tới chỗ của tôi làm gì hả? Tôi không cảm nhận được dấu ấn nào trêи người anh cả, anh không phải con dân của tôi”. 
 Nói tới đây Hoàng đế tiên sư lại nhìn về phía mấy nữ tiên sư kia: “Trêи người cô có dấu vết của tôi, cô là con dân của tôi”. 
 “Còn tên này là ai? Là người cô dẫn tới hả?” 
 Trong lòng nữ tiên sư kinh ngạc, cô ta thầm nghĩ chuyện này sao lại đổ lên đầu bà đây rồi? 
 Cô ta vội vàng cúi đầu nhận sai: “Ngô Vương, người này vốn dĩ là hoàng đế võ giả của thuộc hạ, nhưng sau này hắn đã đạt đến trình độ cao hơn, thuộc hạ không phải đối thủ của hắn, vậy nên tôi mới đưa hắn tới để Ngô Vương tùy ý xử lý”. 
 Tùy Ngô Vương xử lý, thông tin trong lời này quá nhiều rồi. 
 Tóm lại là Chu Dương đừng hòng được yên thân. 
 Chu Dương chửi thầm cô tiên sư này bụng dạ đen tối, nhưng anh cũng không để tâm quá đến chuyện này, anh chủ động nói: “Không sai, tôi không phải con dân của anh, lần này tôi đến tìm anh chủ yếu là muốn hỏi anh chút chuyện”. 
 Chu Dương dùng giọng điệu vô cùng hòa nhã để nói. 
Nhưng giọng điệu này lọt vào trong tai Hoàng đế tiên sư lại chẳng phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206181/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.