Chu Dương đi trêи không, theo sát phía sau nữ tiên sư đang bay giữa trời.
Cơ mặt trêи mặt nữ tiên sư co rút một lúc rồi tiếp tục dẫn đường.
Không thì biết nói gì nữa? Cô ta không muốn lộ ra vẻ mặt kinh sợ của mình!
Cô ta muốn thể hiện vẻ vênh váo tự đắc, chứ đừng hòng bắt cô ta chịu thua trước Chu Dương.
“Hừ, dù cậu đi được trêи không thì đã sao?”
“Đợi gặp được Hoàng đế tiên sư xong cậu sẽ phải hối hận!”, nữ tiên sư thầm nghĩ rồi đẩy nhanh tốc độ bay.
Tính ra diện tích của thế giới nhỏ này quả thật vô cùng rộng lớn.
Chu Dương đi trêи không ở đằng sau nữ tiên sư, hai người bay đúng hai ngày hai đêm mới tới nơi được gọi là vương phủ tiên sư.
Từ trêи trời nhìn xuống vương phủ tiên sư này rất nguy nga hùng vĩ, diện tích mấy chục nghìn mét vuông rộng tương đương với bốn năm sân bóng.
Tòa nhà bên trong cao chót vót, người hầu ra ra vào vào làm đủ mọi việc vặt.
Trong lòng Chu Dương bỗng kinh hãi, biết bao người bận rộn túi bụi, mục đích chỉ là để nâng cao chất lượng cuộc sống của một người.
Nếu người này không có thực lực thì cũng chỉ là một công cụ!
Khi tới nơi sắc mặt nữ tiên sư bỗng trở nên nghiêm túc, không còn thái độ kiêu ngạo như lúc đối diện với Chu Dương.
Thậm chí cô ta không dám bay ở trêи trời nữa, lúc chỉ cách vương phủ tiên sư một hai cây cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206178/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.