Chu Dương vẫn cảm thấy nữ tiên sư này có chút vấn đề.
Chắc chắn là có vấn đề, rõ ràng đã nói là không cần mình phải làm việc nữa, nhưng vừa quay qua quay lại đã bắt mình ở lại đây.
Chu Dương cực kỳ phản cảm với kiểu lật lọng như thế.
Lúc này, ông chú và những công nhân ở sau lưng, đều tức tối khó chịu vì hành động của Chu Dương.
Tên nhóc này đúng là một kẻ ngốc!
Người ta đường đường là một tiên sư tìm cậu ta lấy lòng, cậu ta lại còn thẳng thắn cự tuyệt nữa chứ. Người anh em à, nếu cậu không được thì đổi tôi lên cho!
Nhưng rất đáng tiếc, nữ tiên sư nhà người ta rõ ràng chỉ thích mình Chu Dương.
"Chú em à, cậu nói thật hay là đang giả vờ ngây ngốc với tôi thế?", tiên sư kia cũng hơi mất kiên nhẫn, thật sự không hiểu tôi đang nói gì sao?"
Khó khăn lắm cô ta mới chịu hạ mình chủ động lấy lòng một hoàng đế võ giả, thế mà hoàng đế võ giả lại nghe không hiểu cô ta muốn nói gì?
Đùa gì thế? Dù sao cô ta cũng là một tiên sư, sao lại không cần sĩ diện chứ?
Nhưng Chu Dương lại thật sự không hiểu vị tiên sư này đang nói gì.
"Không phải chứ, cô bị làm sao thế hả?"
"Cái gì mà giả vờ ngây ngốc, chuyện này rõ ràng là lỗi của cô mà?"
"Rõ ràng cô đã nói không bắt tôi phải làm việc nữa, sao lại còn muốn giữ tôi lại?"
"Là cô lật lọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206173/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.