Chu Dương sững sờ khi nghe câu trả lời của Diệp Sở Thiến.
Chuyện gì vậy?
Nếu nói Diệp Sở Thiến không gặp Thẩm Bích Quân trong một thời gian cũng được, Chu Dương đã sẵn sàng để nói Thẩm Bích Quân đã lâu không đi làm.
Nhưng câu trả lời của Diệp Sở Thiến, rõ ràng là kiểu không quen biết Thẩm Bích Quân.
Không phải, cô đùa gì vậy, sao cô có thể không quen biết Thẩm Bích Quân?
Chu dù cô không quen Chu Dương tôi thì cũng không thể không quen biết Thẩm Bích Quân!
Chu Dương hỏi: “Chủ tịch của công ty chúng ta là ai?”
Công ty Danh Dương này chỉ có một chủ tịch, mà tất cả mọi người có lẽ đều biết, chủ tịch của công ty Danh Dương chính là Thẩm Bích Quân, không phải sao.
Nhưng câu trả lời của Diệp Sở Thiến rất chắc chắn: “Chủ tịch của công ty chúng ta không phải vẫn là Lâm tổng - Lâm Tử Ngọc sao?”
“Chu tổng, hôm nay anh làm sao vậy? Ngủ mơ à?”
Sắc mặt tò mò của Diệp Sở Thiến nhìn Chu Dương hỏi.
Lâm Tử Ngọc?
Nghe câu trả lời của Diệp Sở Thiến, Chu Dương chỉ thấy trong đầu mình là một mớ hỗn độn.
Đùa kiểu gì vậy?
Lâm Tử Ngọc kia là thứ gì? Công ty Danh Dương trước giờ vẫn là của Thẩm Bích Quân mà!
Từ đâu lòi ra một Lâm Tử Ngọc?
Chu Dương nhìn chằm chằm Diệp Sở Thiến một hồi, đột nhiên đẩy cô ra, sau đó sải bước chạy về phòng làm việc của chủ tịch.
Phòng làm việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dai-gia/1206162/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.