Chương trước
Chương sau
Người có thể đánh tàn phế bán bộ tông sư võ giả trong một chiêu chỉ có thể là tông sư võ giả.
Bọn họ không ngờ rằng bên cạnh Chu Dương cũng có tông sư võ giả.
Nhưng có Hứa Du ở đây, Hứa Du có thể khống chế được tên tông sư võ giả đó, bọn họ vẫn có đủ sức mạnh tuyệt đối để đánh bại Chu Dương.
Sau đó một bán bộ tông sư khác đã bị đánh bại, chỉ với một người đã có thể khống chế được hai bán bộ tông sư võ giả của phía họ.
Tiếp theo lại đột nhiên xuất hiện một người khác, mặc dù thực lực của anh ta nhìn có vẻ không cao siêu lắm, nhưng anh ta có thể chiến đấu với gần mười người của phe họ, động tác hết sức điêu luyện, không hề có dấu hiệu chịu thua.
Ngược lại chỉ trong vòng vài phút, bên phe bọn họ đã có hai người bị thương.
Ba người bọn họ đã sẵn sàng để hạ gục Chu Dương bằng một cú đấm.
Nhưng lại bị Chu Dương đánh bay ra ngoài.
Hai người còn lại liếc nhìn nhau, đều cảm thấy Chu Dương không dễ đối phó, nếu chỉ có hai người bọn họ, thì không thể đánh bại được Chu Dương.
“Các anh em, tên Chu Dương này hơi hung ác, thêm hai người nữa đến đây, chúng ta cùng nhau xông lên!”
Một trong số họ hét lên, sau đó lại có thêm hai người lao đến.
Bốn người cùng lúc lao về phía Chu Dương, bọn họ muốn nhanh chóng hạ gục Chu Dương, như vậy có thể kết thúc trận đấu.
Nhìn thấy bốn người lao về phía mình, Chu Dương cũng hơi bất lực.
Anh gọi Bào Ca ra tay giúp đỡ, nhưng anh không ngờ rằng Bào Ca lại cố gắng trì hoãn trận đấu như vậy.
Một tông sư võ giả chân chính, mà lại tập thái cực quyền với gần mười người ở đó.
Dù có hơn mười người thì cũng không có khả năng đánh Bào Ca bị thương, mà trong vòng vài phút Bào Ca cũng chỉ đả thương hai người của đối phương, bọn họ đều chỉ bị thương nhẹ, cho nên đối phương hoàn toàn có thể tiếp tục chiến đấu.
“Bào Ca, đẩy nhanh tốc độ chiến đấu đi, chúng ta còn rất nhiều chuyện phải xử lý nữa, không thể lãng phí thời gian ở đây được.”
Chu Dương hét lên, chỉ có thể nhờ Bào Ca giúp đỡ.
Lúc này Chu Dương đã thầm nghĩ rằng, sau khi trở về nhất định phải theo Ngưu Xuyên chăm chỉ luyện tập, nỗ lực nâng cao thực lực.
Bằng không sau này gặp phải một vài tên côn đồ cũng không xử lý được, thì quả thực rất xấu hổ.
“Được.”
Bào Ca gật đầu đáp lại một tiếng, khí thế sức mạnh của tông sư võ giả trong tích tắc được bộc phát, khiến mười người kia đều kinh ngạc.
Sau đó, Bào Ca lao vào giữa đám người như một bóng ma.
Chờ đến khi Bào Ca dừng lại, thì mười người kia đã lần lượt ngã xuống đất, bọn họ không ngừng la hét.
Bốn người vừa lao về phía Chu Dương đều tái mặt, bọn họ lui về phía sau không dám tiến lên trước một bước.
“Tông sư võ giả! Bọn họ vẫn còn một tên tông sư võ giả khác!"
Đương nhiên, khí thế mạnh mẽ của Bào Ca khiến Hứa Du kinh hãi.
Hứa Du nhìn Bào Ca đang thong thả đi tới, sắc mặt của hắn dần trở nên khó coi.
Hắn không ngờ, bên cạnh Chu Dương, ngoài Ngưu Xuyên là tông sư võ giả ra, vẫn còn có một tông sư võ giả thứ hai!
Thông tin sai lệch nghiêm trọng!
Thông tin bên Hứa gia điều tra được, lực lượng bảo vệ xung quanh Chu Dương không mạnh đến mức đó, chỉ có duy nhất một tên vệ sĩ Ngưu Xuyên còn chưa biết thực lực như thế nào, nhưng có thể là tông sư võ giả.
Vì vậy, lần này Hứa gia đề cử Hứa Du dẫn dắt đám người đó, để khống chế Ngưu Xuyên.
Tuy nhiên, Hứa gia hoàn toàn không điều tra được bên cạnh Chu Dương ngoài Ngưu Xuyên, vẫn có một tông sư võ giả khác.
Còn bên phe bọn họ, chỉ có một mình Hứa Du là tông sư võ giả.
Bỗng chốc, trong lòng Hứa Du có dự cảm không lành.
Hứa Du cảm thấy hơi chật vật khi phải đối phó với Ngưu Xuyên, hiển nhiên Ngưu Xuyên tuyệt đối không phải là người vừa bước vào cảnh giới tông sư võ giả.
Nếu lúc này lại có thêm một tông sư võ giả khác xuất hiện, vậy Hứa Du cảm thấy bản thân mình chắc chắn sẽ bị đánh bại, thậm chí có khả năng sẽ không thể ra khỏi biệt thự này.
"Chu Dương, không ngờ bên cạnh anh còn có hai tông sư võ giả, là do tôi tính toán sai, nhưng tôi là người của Hứa gia, lẽ nào anh dám ra tay với tôi? Rút lui!”
Một tiếng hét lớn vang lên, một cú đánh thoáng chốc đã đẩy lùi được Ngưu Xuyên, Hứa Du đứng yên tại chỗ, nở nụ cười chế nhạo nhìn Chu Dương, sau đó bảo đám đàn em chuẩn bị rút lui.
Bên phía của Chu Dương có hai tông sư võ giả, vậy thì đám người Hứa Du sẽ không có cơ hội chiến thắng, nếu tiếp tục ở lại đây chỉ gia tăng khả năng gặp nguy hiểm.
“Ha ha, chỉ một câu anh là người của Hứa gia, liền muốn tôi giao ra viên ngọc đó, anh là người của Hứa gia thì muốn đánh gục tôi, thậm chí, muốn giết chết tôi luôn, bây giờ anh cứ nói anh là người của Hứa gia thì có thể rút lui sao?”
“Hứa Du, anh quá đề cao bản thân mình và cũng đề cao Hứa gia quá rồi, nếu như hôm nay các người đã đến đây, vậy thì tất cả đều phải ở lại, tôi còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh.”
“Xuyên Tử, Bào Ca mau bắt lấy Hứa Du!”
Chu Dương cười khẩy, khẽ gật đầu với Ngưu Xuyên và Bào Ca, giọng điệu vô cùng đáng sợ.
Ngưu Xuyên và Bào Ca nghe lệnh, lập tức ra tay, lao thẳng về phía Hứa Du.
"Rút lui!"
Sắc mặt Hứa Du thay đổi, hắn không ngờ Chu Dương lại to gan như vậy, không quan tâm đến sự tồn tại của Hứa gia, lại muốn tóm gọn hắn.
Nếu đối phương chỉ có một tông sư võ giả, thì Hứa Du có đủ tự tin có thể tấn công hoặc rút lui bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ đối phương có hai tông sư võ giả, Hứa Du biết mình chỉ có một cơ hội rời khỏi đây.
Nếu hắn bỏ lỡ cơ hội này thì hắn sẽ bị bắt giữ ở lại đây.
Hắn vừa lui ra phía cửa lớn, vừa nỗ lực chống lại Ngưu Xuyên và Bào Ca, Hứa Du nhìn thấy đàn em của mình đã hơi hoảng loạn, trong lòng hắn bỗng trở nên hung dữ.
"Nếu như các người đã muốn bắt tôi như vậy, thì phải xem các người có thực lực này không!”
Với một tiếng hét mạnh mẽ, Hứa Du đột nhiên tăng tốc, trong chốc lát hắn đã giao đấu với Ngưu Xuyên và Bào Ca.
Đám đàn em của hắn, ngoại trừ hai bán bộ tông sư võ giả bị Tiểu Đao khống chế, bây giờ cũng chỉ có bốn người có thể đứng trêи mặt đất.
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, bốn người bọn họ đâu dám động tay động chân nữa, bọn họ lần lượt lui ra phía sau, muốn rời khỏi biệt thự.
“Hừ, nếu đã đến đây rồi, vậy thì tất cả đều phải ở lại!"
Nhìn thấy vậy, Chu Dương hừ một tiếng, dùng sức giậm chân lao vào đánh nhau với bốn người đó.
...
Trong một khoảng thời gian ngắn, biệt thự của Nhậm gia trở nên hỗn loạn.
Nhậm Phong và Nhậm Nam đã lên tầng hai từ lâu, họ vô cùng lo lắng theo dõi trận đấu ở dưới tầng một.
“Bố, bố nghĩ Chu Dương có thể thắng sao?"
Nhậm Nam hạ thấp giọng hỏi, ánh mắt bà ấy tràn đầy sự lo lắng nhìn Chu Dương đang đánh nhau với bốn người kia ở dưới tầng một.
Dù thế nào đi chăng nữa, cũng nhờ Chu Dương phá bỏ sự uất ức bị giấu kín suốt mười mấy năm của bà ấy, điều này tương đương với việc ban cho Nhậm Nam một cuộc sống mới, khiến bà ấy có thể sống một cuộc sống mới.
Do đó, Nhậm Nam không hề muốn nhìn thấy Chu Dương gặp nguy hiểm.
"Đừng lo lắng, Chu Dương có hai tông sư võ giả, bọn họ nhất định sẽ thắng, bố cũng không ngờ bên cạnh Chu Dương lại có tới hai tông sư võ giả.”
Nhậm Phong bình tĩnh, nhìn không ra ông ta đang vui hay đang buồn, nhưng có thể nghe thấy sự cảm thán trong giọng nói của ông ta, dường như rất kinh ngạc trước tình hình lúc này.
Chu Dương đấu với bốn người, mặc dù lúc đầu còn hơi bối rối, nhưng dần dần Chu Dương cảm thấy thả lỏng hơn, có thể so tài với bốn người này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.