Có thể tận mắt thấy kết cục của Tô Nghênh Hạ, đây chẳng phải là điều Lưu Hoa mong muốn sao?
Trước đó bà ta còn nói không thể thấy tận mắt, cảm thấy tiêu tốn mười nghìn tệ không đáng, bây giờ lại bỏ ta cả ba mươi ngàn, hơn nữa muốn lấy lại cũng không được nữa, sao có thể bỏ lỡ cơ hội đi xem trò hay chứ?
"Anh Long, đi xem cũng được, nhưng có
thế đừng để Tô Nghênh Hạ phát hiện chúng tôi được không?" Lưu Hoa hỏi.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lưu Hoa, trong lòng anh Long chửi bới đúng là cái thứ không biết sống chết, ngay cả bản thân chọc phải người nào cũng không biết.
"Đương nhiên là có thể, mấy người trả tiền, tất nhiên tôi phải sắp xếp cho mấy người rồi." Anh Long nói.
Vẻ mặt Lưu Hoa đầy ý cười, nói: "Vậy được, chúng ta đi thôi."
Tưởng Thăng cảm thấy có chút kỳ lạ, anh Long cũng không phải người dễ nói chuyện như vậy, sao đột nhiên cho người ta một loại cảm giác hòa ái dễ gần?
Đi vào phòng chơi bi-a, anh Long dẫn cả nhà bọn họ vào tầng hầm.
Tưởng Uyển và Tô Nghênh Hạ mỗi người
một góc, trừ hai người bọn họ ra, ở một góc khác còn có hai bóng người đang đúng.
Nhưng cả nhà Tưởng Thăng cũng không hề để ý hai người kia, dưới cái nhìn của bọn họ, đó chính là thuộc hạ của anh
Long.
"Các người yên tâm nói chuyện, tai Tô Nghênh Hạ đã bị bịt lại rồi, không nghe thấy các người nói gì đâu." Anh Long nói với cả nhà ba người bọn họ.
Lưu Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685417/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.