“Không không không không không.” Đường Tông hoảng loạn xua tay, nói: “Anh Hàn, ý em không phải vậy, anh đừng hiểu lầm."
Nhìn Đường Tông thay đổi sắc mặt, Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ, hôm nay tâm trạng anh tốt, anh muốn đùa Đường Tông chút thôi, ai ngờ anh ta tưởng thật.
Hàn Tam Thiên biết đại khái tâm lý của người này, nói: "Tôi đã nói qua, cậu muốn phát triển ở chỗ khác, tôi sẽ cho cậu cơ hội. Huyện Bân không phải là nơi giam giữ cậu, cậu đưa công ty cho tôi, để thoát khỏi thân phận hiện tại sao? Không cần phiền như vậy đâu."
Bị Hàn Tam Thiên nhìn thấu tâm tư, Đường Tông cẩn thận nhìn Hàn Tam
Thiên, thấy anh không tức giận thì nhẹ nhàng thở ra.
Hôm nay Đường Tông may mắn gặp đúng lúc Hàn Tam Thiên có tâm trạng tốt, bằng không cái kiểu nịnh nọt này không được Hàn Tam Thiên thích cho lắm.
"Anh Hàn, em cần làm như thế nào?" Đường Tông hỏi.
"Huyện Bân chỉ là huyện nhỏ, bên cạnh có
mấy thành phố, khi nào anh nắm quyền được nơi đó thì khi đó anh mới có tư cách đi cùng tôi." Hàn Tam Thiên nói.
Đường Tông nghiêm túc nói: "Anh Hàn, tôi sẽ không để anh thất vọng."
"Đúng rồi, cậu giúp tôi tìm mấy người bên khu vực xám tới dọa Tưởng Uyển một
trận, đỡ gây phiền phức cho tôi." Hàn Tam Thiên nói, loại người như Tưởng Uyên, anh lười ra tay, tìm người dọa một trận là đủ rồi.
"Vâng." Đường Tông lập tức lấy điện thoại gọi cho anh Long.
Ở huyện Bân, chuyện dây dưa tới khu vực xám tìm gã ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685410/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.