Sắc mặt Tưởng Hoành xanh mét, nhà họ Tưởng ở huyện Bân, quả thật là không lớn lao gì. Nhưng chờ sau khi Tưởng
Uyển gả cho Liễu Trí Kiệt xong thì tình
hình sẽ khác.
Tuy rằng Liễu Trí Kiệt không xuất sắc giống như Đường Tông, nhưng ở trong mắt Tưởng Hoành, trẻ tuổi như vậy mà đã có công ty của riêng mình, muốn thành người có tiếng tăm ở huyện Bân không phải chỉ là vấn đề thời gian thôi sao?
"Cậu đừng khinh thường nhà họ Tưởng, nếu không sau này sẽ phải hối hận."
Tưởng Hoành nói.
| Quản lý bất đắc dĩ lắc đầu, nói chuyện với
loại người bảo thủ như vậy thật đúng là rất mệt mỏi, mấu chốt là bộ dạng tự đại của ông ta thật sự làm cho người khác rất khó hiểu.
Phần sức mạnh này, chẳng lẽ chỉ dựa vào Liễu Trí Kiệt thôi sao? Ông chủ của một công ty rách nát mà thôi.
"Ông vẫn nên thôi đi, nếu không Liễu Trí Kiệt sẽ phải hối hận, nếu không ông hỏi cậu ta xem kết cục khi đắc tội Đường Tông là như thế nào đi?"
Quản lý nói.
Lúc này, quản lý nhìn thấy bên ngoài khách sạn có một chiếc xe đang dừng lại. Đây chính là chiếc xe mà Đường Tông mỗi khi ra ngoài hay đi, xem ra là khách quý đã tới rồi.
"Nhanh cút đi nhanh cút đi, mẹ nó đừng đứng trong này cho chướng mắt nữa."
Quản lý không kiên nhẫn nói, đi xuyên qua đám người, vội vàng đi về phía chiếc xe của Đường Tông.
Xe của Đường Tông ở huyện Bân chính là dấu hiệu của bản thân anh ta, không ai
không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685396/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.