Nhà lớn nhà họ Hàn.
Hàn Quân ngồi dưới tán cây lê, đây là vị trí Nam Cung Thiên Thu yêu thích nhất, trừ bỏ gã ra không ai dám ngồi đây.
Khi Nam Cung Thiên Thu xuất hiện, Hàn Quân vội vàng đứng lên, đi đến bên bà đỡ tay, nói: “Bà nội, hôm nay bà đi ra ngoài sao không nói cho cháu biết một tiếng, cháu đi cùng bà.”
Tâm trạng Nam Cung Thiên Thu thoải mái, bà rất hưởng thụ sự quan tâm của Hàn Quân, cũng chỉ có Hàn Quân thật lòng quan tâm bà.
“Cháu nghĩ bà nội này cũng không ra đường được sao?” Nam Cung Thiên Thu nói.
Đỡ Nam Cung Thiên Thu ngồi xuống, Hàn Quân mới nói: “Bà nội, cháu không có ý này, cháu chỉ muốn lúc nào cũng có thể chăm sóc bà thôi. Bà không biết thời gian
trong ngục cháu luôn nghĩ về bà, chỉ sợ bọn ô xin không chăm sóc được người.”
Ỗ“Trong khoảng thời gian này để cháu chịu khổ rồi, nhưng cũng để cho cháu biết, hiện tại cháu không thể tùy tiện ở tại Yến
Kinh, nói cách khác sẽ gây ra phiền phức lớn.” Nam Cung Thiên Thu nói.
Về điều này Hàn Quân rất rõ ràng, mặc dù Hàn Tam Thiên thay gã ngồi tù, nhưng gã
Yến Kinh thì quá mức phô trương, một khi có dấu vết gì lộ ra thì xong rồi.
Nhưng mà mỗi ngày đều ở trong nhà, Hàn Quân cũng không chịu được.
“Bà nội, xem cháu ở từ lâu như vậy, nếu không đi thả lỏng tâm trạng, cháu sẽ chán muốn chết mất.” Hàn Quân nói.
“Cháu muốn muốn đi du lịch, bà nội có thể
cho người đi cùng cháu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685283/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.